Editor: Tô Nhi—--------------Anh cả của Hứa Vân Hải qua đời, chị dâu là thanh niên tri thức, đẻ xong ba người con liền đi.
Ba đứa nhỏ này mới được chú nhận, thì người chú này lại xảy ra chuyện.Cô nhẹ tay nhẹ chân đi qua phòng bên cạnh, quả nhiên hai đứa cháu gái đều đã tỉnh dậy.
Cháu gái lớn tên là Chiêu Đệ, trong ổ chăn ngồi dậy, một bộ dạng đã chuẩn bị ra giúp đỡ.Triệu Âm Âm đè cô bé lại, lấy chiếc áo ấm trên đầu giường mặc cho cô bé, rồi lại nhét cô vào ổ chăn: “Cứ ở trong chăn đi, mùa đông lạnh.
Cháu có thấy lạnh không?”“Thím, cháu không lạnh.” Chiêu Đệ ngoan ngoãn trả lời.“Được rồi.”Cô lại lấy quần áo mặc cho Lai Đệ, cô bé này thoạt nhìn tính tình không nhỏ, từ trong ổ chăn vươn tay, đoạt lấy quần áo trên tay cô, không cho Triệu Âm Âm đụng vào mình.Triệu Âm Âm bật cười: “Cháu có thể tự mình mặc sao?”Lai Đệ hơi dẩu miệng, “Cháu mới không cần thím bận quần áo giùm đâu.”“Lai Đệ!”Chiêu Đệ có chút khẩn trương mà kêu em gái.Mẹ không cần các cô, thân thích thì chỉ còn người chú đang ngồi xe lăn.
Cô bé sợ nếu đắc tội với người thím này, thì chị em cô bé sẽ bị làm khó làm dễ.“Thím, để cháu giúp em gái mặc quần áo là được, em ấy sợ người lạ…”Sợ người lạ?Triệu m m nhìn bộ dạng không phục của Lai Đệ, cô bé không chút nào giống như là sợ người lạ nha.Bất quá, cô bé này rất nghe lời chị mình.
Tuy rằng dẩu miệng, nhưng cũng không phản bác lời chị mình.Triệu Âm Âm cũng không vạch trần lời của Chiêu Đệ, “Được, vậy cháu mặc quần áo cho Lai Đệ nha.”Trên giường còn có một cậu bé mập mạp đang say giấc nồng, m m đi qua xem, áo bông trên người cậu nhóc này so với hai người chị của mình còn dày hơn, vải cũng tốt hơn, mà đường may còn rất tinh tế.Hơn nữa, nhìn hai tên hai người cháu gái là biết, mẹ ruột của mấy đứa trẻ là