Cố Vệ Cường luôn chạy xe tải, suốt chặng đường dài trên xe không thể nhúc nhích.
Mỗi lần ông về nhà thì cả lưng đau nhức, lần nào cũng để Cố Tùng Tùng đạp chân lên lưng để giãn gân cốt.An An không biết có tác dụng không, cô chỉ biết là mỗi lần Tùng Tùng giẫm lên xong thì mặt của cha cô thật sự rất thỏa mãn.Nhưng đến lượt cô thì cô lại bị đau đến nhe răng trợn mắt, nén giận: "Tùng Tùng à, em nhẹ thôi, eo chị sắp bị em giẫm gãy rồi nè biết không?"Cô vừa nói vậy thì Cố Tùng Tùng ngược lại đạp càng mạnh, cậu bé vừa đạp vừa cười khanh khách.Cố Vệ Cường đứng ở ngoài cửa, chợt nghe thấy tiếng cười của hai chị em vang lên trong phòng, ông lắc đầu: "Thật đúng là vô tư lự mà." vốn nghĩ đột nhiên không có mẹ thì hai đứa nhỏ này không chừng sẽ trốn ở đâu đó để khóc, nhưng không nghĩ đến cảnh tượng sẽ lại thế này.Ông đẩy cửa bước vào, vốn cậu bé đang cười khanh khách thì vừa nhìn thấy Cố Vệ Cường liền kêu lên:"Cha"Cố Vệ Cường lên tiếng, bước chân trở nên nhanh hơn chạy lại gần ôm lấy con trai, lấy râu của mình cạ cạ lên gương mặt nhỏ nhắn non nớt của cậu, ông cố ý nói: "Tùng Tùng, còn giãy không hả."Tiểu Đậu gật gật đầu."Còn muốn khóc không?"Tiểu Đậu lắc lắc đầu."Vậy được rồi." Cố Vệ Cường ôm bổng Tiểu Đậu lên cao, cảm xúc của trẻ con đến nhanh mà đi cũng nhanh, Tiểu Đậu đã rất nhanh lại bật cười khanh khách.Sau khi đem cậu bé lộn nhào một vòng, Cố Vệ Cường mới đặt Tiểu Đậu từ trên lưng xuống đất, xoa đầu Tiểu Đậu: "Sau này cha cũng sẽ làm mẹ của con được không?" Giọng nói của ông rất nhẹ nhàng, giống như đang hỏi thời tiết hôm nay như thế nào?Khiến cho Cố An An run sợ một chút.Cố Tùng Tùng nghiêng đầu, nhìn cha , lại nhìn chị gái, tiếng nói giòn giã vang lên: "Cha không được thiên vị, đối xử với chị cũng phải như vậy.
Nếu không Tùng Tùng sẽ rất tức giận." Một đứa bé mới chỉ tám tuổi mà đã che chở cho chị gái, cái gì cũng nhường cho chị gái trước.Không uổng cho lúc trước Cố An An đã chịu khổ.Nói thật thì đối với Cố An An lúc trước thật sức chịu thiệt thòi, làn da của Cố An An thật ra không hề đen.
Nhưng năm nào cũng phải làm việc, theo lý thuyết thì một nhà nhiều người như vậy, việc làm đồng cũng không đến phiên một đứa nhỏ chỉ mới mười tuổi như cô.
Nhưng Cố An An đã biết để ý lo cho gia đình của mình, muốn sống thì phải