“Đùng” một cái, Cố Vệ Cường thả thùng đầy nước xuống, nước lạnh tận xương bên trong thùng văng lên người Vương Đại Anh.
Ông cười mỉa: “Chúng ta quen nhau không?”Đúng là mặt dày, hôm qua còn đối xử không tốt với con gái mình, hôm nay lại bảo mình xách nước giúp như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Chị ta nghĩ mình còn là thằng ngốc một lòng một dạ lo cho cả nhà như xưa à?Nói xong, ông cũng không để ý đến Vương Đại Anh mặt mày tái xanh, mà quay đầu nói: “Chú thím, con của cháu còn đợi cháu về nấu cơm.
Cháu đi trước đây ạ.”Còn Vương Đại Anh, bà ta là ai chứ?Vốn dĩ Cố Vệ Cường đang phát bực bởi người đàn bà Vương Đại Anh này, nhưng vừa đi đến cửa, ông liền nghe được tiếng động bên trong, thì vẻ mặt của ông cũng trở nên dịu đi.Cố Vệ Cường đổ đầy nước vào lu.
Sau đó ông nhìn cháo bí đỏ trong nồi, lại lấy mười mấy quả trứng gà muối ra.
Ông mượn trứng gà muối này từ nhà Hoa Tử.
Người nhà quê sợ trứng gà hỏng, cho nên dùng tro trong bếp, bỏ vào cái bình sứ rồi quấy lên, thêm chút muối hạt rồi cho trứng vào.
Như vậy, có để trứng nửa năm thì cũng không sao cả.Hơn nữa, thời gian dài, muối ngấm vào trứng, trở thành trứng gà muối.
Lòng đỏ trứng vàng óng ả, cắn một miếng, cực kỳ thơm ngon.Cố Vệ Cường rửa trứng gà bằng nước, sau đó ném vào trong nồi, bỏ thêm một đống củi lửa, bên trong lòng bếp lập tức trở nên nóng hổi.
Sau khi lửa tắt thì trứng gà muối cũng chín.Không chỉ có như vậy, trong nồi nhỏ còn có nửa nồi nước sôi.Làm xong, ông vẩy khí lạnh trên người rồi mới vào phòng phía tây, gọi hai đứa nhỏ trên giường lò dậy.Thật ra, từ khi nguyên chủ Cố An An có nhận thức cho đến nay, cô chưa từng được ngủ trên giường lò đến tám chín giờ, cơm đều được nấu chín, để người lớn bưng đến tận giường.Nhưng còn An An, trước kia khi ở nhà, cha Cố và mẹ Cố cũng thường xuyên đối xử với cô như vậy.Cho nên cô không cảm thấy lạ.
Tiểu đậu bên cạnh túm góc áo của Cố Vệ Cường, nhìn cháo bí đỏ và trứng gà muối bên bàn, cảm thán: “Cha, ngày nào cha cũng ở nhà được không, như vậy thì ngày nào con với chị cũng có thể sung sướng như vậy.”Cố Vệ Cường cố ý xụ mặt: “Khó mà làm được.
Cha phải kiếm tiền nuôi mấy đứa.” Nói rồi, ông quay đầu nhìn An An: “Trong nồi có nước ấm, con dẫn em đi rửa mặt.
Cha bới cơm lên, ăn xong rồi, cha sẽ gọi chú Quý Tài lại đây sửa giường lò phòng phụ cho chúng ta.”An An nghiêng đầu nhìn về phía phòng phụ, hỏi theo bản năng: “Giường lò phòng phụ làm sao vậy cha?”“Giường lò không nóng, còn có