Khương Song Linh đi theo hắn ta, nước lên thì thuyền cũng lên, họ sống trong một căn biệt thự rộng lớn, đi siêu xe sang trọng.
Tiêu Chấn Xương lại càng cưng chiều cô đến tận trời, mỗi ngày mặc một bộ quần áo không hề trùng lặp.
Khương Hồng Bình vĩnh viễn nhớ rõ dáng vẻ chị họ mặc váy dài duyên dáng bước xuống từ xe hơi, da trắng môi đỏ, khi cô đưa tay lên vén tóc, chiếc vòng ngọc trên cổ tay tỏa sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời.
Người đàn ông đứng bên cạnh cô khẽ thì thầm, theo sau là một đứa trẻ nghịch ngợm trong bộ vest, tay cầm một cây đàn vi-ô-lông.
Hai người các cô cũng trạc tuổi nhau, chị họ đã 4-50 tuổi mà vẫn xinh đẹp động lòng người như hồi còn trẻ, còn cô ta thì… bàn tay già nua thô ráp, khuôn mặt đầy những nếp nhăn, ngấn mỡ quanh eo chồng chất.
Ở trước mặt đối phương, cô ta cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Khương Hồng Bình vừa hâm mộ vừa ghen tỵ với chị họ mấy chục năm liền.
Hiện tại, ông trời thực sự đã cho cô ta một cơ hội để làm lại tất cả, cô ta đã được trở về tuổi 18.
Lần này Khương Hồng Bình tuyệt đối sẽ không đi vào vết xe đổ của kiếp trước nữa.
Cô ta muốn sống cuộc sống mà chị họ đã có trong kiếp trước!Kiếp này cô ta nhất định phải gả cho Tiêu Chấn Xương.
“Mẹ, mẹ đừng nói nữa! Có ai giống mẹ không, đem con gái đẩy vào hố lửa? Con không muốn làm mẹ kế, cũng không ưa cái vị tiểu đoàn trưởng gì đó.
Người ta có anh rể làm trung đội trưởng thì liên quan gì đến con chứ?!”Lý Nhị Hoa thở dài một hơi: “Được được được, là mẹ sai rồi, nhưng…… Nhưng mà chị họ của con……”“Chị họ bằng lòng mà, mẹ, gả chị ấy đi là thích hợp nhất.
” Trên mặt Khương Hồng Bình tràn ngập tươi cười, kẹo bí đao trong miệng dường như càng ngọt hơn, cô ta hận không thể lập tức gả Khương Song Linh cho tiểu đoàn trưởng Tề.
Kiếp trước Khương Song Linh sống quá thoải mái, kiếp này cũng nên để chị ta sống một cuộc đời mà cô ta đã trải qua.
Sau khi Khương Song Linh gả cho tiểu đoàn trưởng Tề, sẽ không còn quan hệ gì với Tiêu Chấn Xương, vậy thì người đàn ông giàu có