Khương Song Linh biết đối với những đứa bé nhỏ như này, không thể nói đạo lí lớn hay cao siêu gì với chúng nó được.
Cô cũng rất thích trẻ con, đặc biệt là củ cải nhỏ xinh đẹp như vậy.
Nghe xong lời cô nói, khuôn mặt như hoa héo của Khương Triệt trầm mặc trong chốc lát, sau một lúc lâu, nhóc mới chần chờ nói: “!.
Vậy em cũng sẽ biến thành lão yêu bà sao?”Khương Song Linh: “! ”Có đôi khi cô thật sự không hiểu rốt cuộc nhóc con này đang suy nghĩ cái gì ở trong đầu.
Thấy Khương Song Linh không đáp lời, Khương Triệt nghiêm túc buông ống tay áo của cô.
Trong lòng cô vốn dĩ muốn cười như nở hoa rồi, ngoài mặt lại phải ra vẻ đứng đắn nói: “Thế em có thích biến thành lão yêu bà không?”Khương Triệt: “! ”Nhóc con có chút rối rắm, sau khi biến thành lão yêu bà, những đứa trẻ khác chắn chắn sẽ sợ nhóc, cũng đừng mơ khi dễ được nhóc nữa, nhưng là!.
.
“Lão yêu bà sẽ ăn thịt trẻ con.
”Khoé miệng của Khương Song Linh khẽ nhếch lên một độ cong, sau đó ôm em trai đi tới chuồng heo, yên lặng chỉ vào hai con heo béo mập ở trong chuồng: “Ăn thịt nó còn ngon hơn nhiều.
”Ở trong thôn, có vài hộ gia đình trong nhà nuôi vài đầu heo, một con nuôi tốt để nộp lại cho xã, con còn lại thì để nhà mình giết thịt ăn vào dịp tết.
Cũng chỉ có ngày lễ ngày tết mới có thể nếm được chút mùi vị của thịt.
Nhóc con Khương Triệt nhìn chăm chú vào con heo béo mập kia, khẽ nuốt nước miếng một trận, mười phần đồng ý mà gật gật đầu.
Cũng đúng, sao lão yêu bà có thể bỏ qua thịt heo ngon như vậy, lại đi ăn thịt trẻ con làm gì, như này không khoa học tí nào.
Khương Song Linh cùng em trai đứng ở trước chuồng heo, đôi mắt cũng sâu kín nhìn chằm chằm vào thân thể trắng nõn béo múp của heo kia.
Muốn ăn thịt nó ghê!Khương Song Linh cũng không ngờ sẽ có một ngày mình thèm thịt heo đến như vậy.
Ở nửa tháng trước, cô không phải là “Khương Song Linh”, mà là Khương Song Linh ở thập niên 90.
Cô đã 29 tuổi, năm tuổi đã học vẽ tranh, 21 tuổi tốt nghiệp viện mỹ thuật ở thủ đô, là hoạ sĩ nổi tiếng ở trên mạng,