Buổi tối cơm nước xong xuôi về đến nhà, Hồ Đại Dũng bỗng nói với Dương Ái Trinh: "Thật ra tôi cũng thương Hàn Thư lắm, thế nhưng chính sách hai năm nay rất nghiêm khắc, nhà mình tận hai học sinh cấp ba, bắt buộc phải đi một người."Mặc dù lời này nghe chẳng hợp lý chỗ nào nhưng Hồ Đại Dũng có thể lên tiếng an ủi khiến Dương Ái Trinh vừa mừng vừa lo.Bà ta vội nói: "Hàn Thư được nuông chiều từ nhỏ, xuống nông thôn rèn luyện một phen cũng tốt, Văn Văn lớn lên ở nông thôn, không cần quay về đó chịu khổ."Hồ Đại Dũng hài lòng gật đầu, cởi bít tất, nhúng chân vào chậu nước vợ mình bưng tới.Dương Ái Trinh ngồi xổm rửa chân cho ông ta, Hồ Đại Dũng nhìn xuống từ trên cao, trong lòng vừa thỏa mãn vừa hả hê.Nghĩ tới việc ông ta chỉ là một gã đồ tể xuất thân từ nông thôn, kết hôn lần thứ ba vẫn cưới được con gái nhà địa chủ như Dương Ái Trinh, bà ta còn răm rắp vâng lời, hầu hạ tận tình.Sống tới tuổi này, mối lo duy nhất của ông ta chỉ còn lại hôn sự của con trai.Với điều kiện của Hồ Binh Binh, cưới vợ ở nông thôn đã gian nan chứ đừng nói là thành phố, muốn tìm một cô không khiếm khuyết khó như lên trời.Thật ra trong lòng Hồ Đại Dũng đã nung nấu một ý định từ lâu...Ông ta ho khan, mềm mỏng hỏi: "Con nhóc Hàn Thư kia vẫn cáu gắt à?"Mấy ngày nay, Tần Hàn Thư nhốt mình trong phòng phần lớn thời gian, đến giờ cơm cũng không chịu ra ăn.
Có thể thấy, con nhóc này và Dương Ái Trinh là hai kiểu người khác nhau, ép quá sẽ nổi điên.Dương Ái Trinh thấp thỏm nhìn Hồ Đại Dũng, nói đỡ cho con gái: "Không có, cơ thể con bé yếu ớt, không muốn nhúc nhích.
Em đã nói chuyện với con, con bé nghĩ thông suốt rồi, nói bằng lòng xuống nông thôn."Hồ Đại Dũng gật đầu: "Vậy thì tốt, bà nói với nó, xuống nông thôn chỉ là tạm thời, tầm nửa năm đến một năm thôi, coi như công tôi nuôi nó bấy lâu nay là công cốc đi nữa thì tôi cũng sẽ kiếm cho nó cái cớ bị bệnh để về thành phố."Dương Ái Trinh mừng rỡ: "Thật ư?"Hồ Đại Dũng cười khinh, cợt nhã lau chân ướt lên người vợ mình: "Có khi nào tôi lừa bà chưa?"Dương Ái Trinh ngượng ngùng cúi đầu.Lòng Hồ Đại Dũng ngứa ngáy, lập tức kéo bà ta lên đè xuống giường.Sau một phen lăn qua lăn lại, ông ta thỏa mãn ôm ấp Dương Ái Trinh, nói: "Qua đợt này, tôi sẽ dời hộ khẩu Binh Binh về xưởng thịt liên hợp."Dương Ái