Nói xong Đồng Vận lại nhìn đồ đạc xung quanh một chút xem có được sắp xếp ổn thỏa không, có bừa bộn hay không.
Dọn dẹp sơ qua một chút, cô mới chuẩn bị đi ra ngoài.Bởi vì đang trong tháng ở cữ không tránh được trong buồng có một số đồ đạc linh tinh, nếu khách tới thấy được, thì thật sự cũng không được ổn cho lắm.
Nhất là đồ ăn thức uống vô tình để khách nhìn thấy, lại không mang ra cho người ta ăn thì hơi kỳ, mà đãi họ ăn thì gia đình cô cũng không rộng rãi hay dư thừa tới vậy, nên tốt nhất vẫn là cất kỹ lại.Giống Tôn Lục lần trước mang theo một đám con nít tới đây, đang trong tháng mà để bọn nhỏ chạy nhảy ầm ĩ vô cùng không có ý tứ chút nào.Bên này Trần Tú Vân thay Đồng Vận đem cất kỹ sữa mạch nha, xong xuôi hết mới dám ra ngoài tiếp khách: "Đến đây nào, sao hôm nay tan tầm sớm thế?"Ở ngoài cửa là Lưu Thụy Hoa, Kha Nguyệt, còn có Mạc Noãn Noãn, đây đều là những thanh niên trí thức xuống nông thôn cùng một lúc với Đồng Vận.Thời điểm Đồng Vận chưa cưới, quan hệ của mấy người bọn họ cực kì tốt, cũng coi là đồng tâm hiệp lực với nhau cùng làm việc, bây giờ nghe nói Đồng Vận sinh, bọn họ hẹn nhau đi qua đây thăm cô xem cô như thế nào rồi.Lưu Thụy Hoa đã cầm mấy đồ vật trong tay đưa tới nói: "Đồng Vận, đây là đồ ba chị em chúng tôi góp lại mua tặng cho cô đây, chúc mừng cô mẹ tròn con vuông.”Đồng Vận đưa mắt nhìn sang thấy trong đó là hai lá giấy được bọc trong bao lễ màu vàng, dùng da trâu làm dây thừng cột lại chắc chắn, phía trên vô cùng vuông vức có kẹp một mảnh giấy lớn màu đỏ khoảng chừng bàn tay.
Bao giấy vàng bởi vì bị buộc chặt nhìn hơi xẹp, đoán chừng chắc không phải là mấy loại bánh ngọt, nếu cô đoán không nhầm chắc là đường đỏ.Nếu là đường đỏ thì thật là quà quý giá rồi, bởi vì một cân đường đỏ đã tiêu tốn hết mười sáu công điểm, hai cân thì lên đến ba mươi hai công điểm rồi.Ở vùng nông thôn này nhóm nữ thanh niên trí thức các cô đều phải dựa vào công điểm để được phân chia đồ ăn, làm một ngày mới được tám công điểm, mà tám công điểm này muốn đổi ra tiền còn phải phụ