Ngay tại sát vách nhà của Đồng Vận, cô con dâu của bà Tiêu thì lại không có nhiều sữa, chỉ có thể cho con trai bú sữa đúng lúc bé đói thôi.Còn Đồng Vận cô thì sữa lúc nào cũng tràn đầy nếu không muốn nói là dư, đủ đem cho Mật Nha nhà cô bú đến no bụng, cô bé bú đến nỗi chiếc bụng nhỏ cũng căng phồng lên, có đôi khi sữa còn theo khóe miệng bé con mà chảy xuống.Mỗi lần Mật Nha ăn ngon thỏa mãn rồi là mắt cô bé liền híp lại, vui vẻ nghiêng mình một cái dựa vào người Đồng Vận, hai tay nắm lại thành nắm đấm nhỏ, nắm chặt vạt áo của Đồng Vận rồi ngủ mất.Cô bé con lúc bấy giờ trông mềm mại đáng yêu vô cùng.Nhà họ Cố có được đứa cháu gái bảo bối là việc mà toàn đại đội sản xuất đều biết.
Phần lớn mọi người đều cảm thấy việc này là lẽ đương nhiên, ai mà không biết bà nội Cố có năm đứa con trai mà gia đình lại sinh thêm cho bà tám đứa cháu trai, đến một đứa cháu gái cũng không có, mỗi lần nhìn thấy cháu gái nhà người ta bà đều sáng trưng hai mắt.Bây giờ cuối cùng nhà bà cũng có cháu gái, bà chỉ còn thiếu là chưa nói cho cả thế giới này biết thôi.
Nên việc người ta đưa tới trứng gà đỏ, bánh bao báo hỉ không phải là việc hết sức bình thường sao?Nhà ai mà có chuyện vui lại chả muốn thông báo cho mọi người biết cơ chứ, gia đình ai không làm thì chỉ trách là gia đình đó không có đủ điều kiện thôi!Nhưng hết lần này tới lần khác ngay tại thời điểm tất cả mọi người cho rằng việc này là đương nhiên, thì có một người nhìn thấy cảnh này lại cảm thấy trong lòng không vui.Người này chính là người thân của nàng dâu thứ tư trong nhà họ Cố, mẹ của Tô Xảo Hồng.
Lúc đầu việc của nhà họ Cố với gia đình nhà họ Tô cũng không có liên quan gì đến nhau, nhưng mà vì lần này cho nhà họ Tô trứng gà đỏ, bà cũng không cần ngồi ở đây ngồi lo chuyện bao đồng, nhưng mà trong lòng bà vì việc này mà nhớ đến con gái của mình.Bà đời này sinh ba đứa con trai và ba đứa con gái, bà cảm thấy sinh được như vậy là đã góp công