Nhóm dịch: Thất Liên HoaCòn Hạ Đông Xuyên lại tốt nghiệp trường quân đội, bất kể là bằng cấp, hay trình độ văn hóa đều ưu việt hơn nguyên thân nhiều.
Mặt khác, sau khi nguyên thân về nhà tuy làm nhân viên ghi điểm, nhưng cái này không phải vì cô ấy có năng lực vượt trội bao nhiêu, mà dính đến hào quang của ba cô ấy.
Vốn ba cô ấy muốn đưa cô ấy vào đại đội, đi theo củ nhiệm hội phụ nữ hoặc kế toán đại đôi làm việc, nhưng nguyên thân thật sự không đỡ nổi tường, cũng chỉ có thể làm loại công việc không cần động não như nhân viên ghi điểm.
Lại nhìn Hạ Đông Xuyên, sau khi tốt nghiệp trường quân đội thì vào bộ đội đặc chủ, năm nay mới hai mươi bảy, đã là cán bộ cấp doanh, có thể nói tiền đồ vô lượng.
Tất nhiên, điều kiện Hạ Đông Xuyên không tính là hoàn mỹ không tỳ vết, anh từng kết hôn, có con sáu tuổi.
Nhưng người ta có điều kiện tốt động lòng người, lấy gia thế và điều kiện bản thân của anh, muốn tìm một cô gái trẻ có hộ khẩu trong thành, có công việc chính thức tái hôn, không khó chút nào.
Mẹ nguyên thân thương con gái đến đâu, cũng không có mặt mũi cứng rắn đưa con gái mình ngoại trừ tướng mạo thì không có gì cả cho con trai của bạn thân, vì thế bảo con gái sớm bỏ suy nghĩ này đi.
Con gái cảm thấy rất ủy khuất, đây là mẹ ruột sao, sao cứ chướng mắt mình chứ! Cô ấy không xứng với Hạ Đông Xuyên chỗ nào? Vẫn muốn gả cho anh.
Chỉ là mẹ ruột không cho lực, cô ấy không thể làm gì khác hơn là động tâm lệch lạc, thừa dịp Hạ Đông Xuyên đi qua thì giả vờ rơi xuống hồ nước.
Hạ Đông Xuyên cứu nguyên thân.
Thực ra lúc đó anh không phải rất muốn cứu người, mưu kế của cô ấy quá lộ liễu, liếc mắt là có thể nhìn thấu ---- phàm là người có đầu óc và quần áo, đều không làm được chuyện mùa đông lạnh lẽo ăn mặc áo sơmi mỏng manh ra cửa.
Nhưng đi tới ngắn ngủi mười giây, anh phát hiện