Nhóm dịch: Thất Liên HoaThân hình diện mạo của Hạ Đông Xuyên, để ở đâu cũng đập vào mắt đầu tiên.
Đặc biệt là trước khi anh cắt tóc râu ria còn xồm xoàn, sau khi trở về chẳng những nhìn thoải mái tươi mới, còn trẻ ra vài tuổi, khiến vài vị quân tẩu sáng cả mắt.
Trần Thiếu Mai dùng bả vai đâm Tô Đình một cái, trêu ghẹo hỏi: “Nhìn ngây người.
”Tô Đình lấy lại tinh thần: “Không.
”Cô là đang choáng váng.
Lúc trước cô còn buồn bực, không phải một người đàn ông thôi sao, đến nỗi nguyên thân phải vội vàng trèo lên như thế à.
Hiện tại cô có hơi chút hiểu được cho nguyên thân, đương nhiên, điều này không có nghĩa cô ủng hộ hành động của nguyên thân, chỉ là hiểu rõ vì sao nguyên thân lại có cái não tình yêu như vậy.
Đồng thời cô cũng rất hoài nghi ba năm tương lai của mình có thể chống cự trước sự dụ hoặc này hay không.
Nghĩ đến đây Tô Đình nhịn không được thở dài, đón nhận đi lên hỏi: “Anh cạo luôn cả râu hả?”“Cắt tóc thuận tiện cạo luôn.
”Tô Đình ồ một tiếng, ngẩng đầu nhìn Hạ Đông Xuyên một cái, lại nhanh chóng quay đầu đi.
Chú ý tới hành động của cô, Hạ Đông Xuyên không khỏi sờ sờ cằm, “Cạo râu không hợp sao?”“Không, rất thích hợp.
” Tô Đình vội vàng lắc đầu, ngẫm lại, mục đích không đơn thuần mà bổ sung một câu: “Tôi chỉ cảm thấy anh để râu cũng được.
”Hạ Đông Xuyên “! ”Anh phát hiện, vợ anh cũng biết trợn tròn mắt nói dối.
Đối việc Hạ Đông Xuyên cạo râu Tô Đình tỏ ra cũng thường thường, Hạ Diễm lại hoàn toàn tương phản, nhìn thấy ba mình trở nên trẻ tuổi đẹp trai, cậu bé rất vui vẻ, trước lúc về nhà còn lôi kéo ba mình đi lượn một vòng trước mặt đám đồng bọn.
Cậu nhóc cũng không còn lén nhìn cằm của ba, cũng không lộ ra vẻ mặt ghét bỏ trắng trợn táo bạo, cũng bởi vậy, đến buổi tối, lúc đi ngủ cuối cùng hai ba con cũng có thể tâm sự thật sự.
Nội