Bởi vậy nên cậu bé không thích đi ra ngoài chơi, cũng không thích nói chuyện, nhưng hôm nay cậu bé lấy hết can đảm để nói, cậu bé muốn mãi mãi ở cùng một nơi với cha, cha rất cao lớn, giống như người anh hùng trong truyện tranh vậy, cậu nhóc tin tưởng cha nhất định có thể bảo vệ được anh em bọn họ.
Cố Trung Quốc vươn tay ôm lấy Nhị Bảo rồi hôn lên mặt cậu bé một cái: "Được thôi, vậy chúng ta cùng đi bộ đội, nhưng mà sẽ có thêm một chị đi cùng nữa có được không? Chỉ có chị gái vừa rồi thôi.
"Nhị Bảo ôm lấy cổ cha mình, có chút nghi ngờ hỏi: "Tại sao chị lại đi cùng chúng ta ạ?""Khụ khụ, sau này chị gái sẽ là mẹ kế của các con, các con cảm thấy có được không?" Cố Trung Quốc muốn nói với bọn chúng sớm một chút, nếu không sau này rất dễ xảy ra chuyện.
Đại Bảo mím môi không nói chuyện, Nhị Bảo không hiểu mẹ kế và mẹ ruột có gì khác nhau, nhưng cậu bé chỉ biết là sắp có mẹ, còn Tam Bảo thì đã bị Đại Bảo dỗ ngủ thiếp đi trên băng ghế rồi.
"Được rồi, tất cả đều đồng ý vậy ngày mai chúng ta sẽ đến nhà của chị gái, nhớ ngày mai nghe lời cha, phải chào hỏi mọi người ở đó nhé.
" Cố Trung Quốc cảm thấy bọn chúng gọi là chị quen rồi nhưng ngày mai không thể gọi như vậy được nên dặn dò: "Ngày mai nhìn thấy chị gái thì phải gọi là dì, có biết chưa?"Đại Bảo ở trong thôn nghe được nhiều người trêu chọc bọn họ, nói cha ruột cưới mẹ kế liền trở thành cha dượng, tuy rằng cậu bé rất lo lắng nhưng trong lòng càng hy vọng là có thể ở chung cùng với cha, muốn giống như ba cao lớn, có thể đấm một đấm mấy kẻ bắt nạt ba người bọn họ, hơn nữa nhìn chị gái cũng rất tốt, còn giúp cậu nhóc tới hai lần.
"Dạ tụi con biết rồi ạ.
" Đại Bảo và Nhị Bảo kéo dài giọng nói trả lời.
……Sáng sớm hôm sau, Cố Trung Quốc thay quần áo ít miếng vá một chút và mang giày dép cho ba đứa nhỏ, sau đó mang theo một túi vải mới tinh,