----Gia đình Giản Hoa Lâm chia nhà sau khi ba ông qua đời vì bệnh tật, mẹ ông sống với em trai thứ tư, Giản Hoa Sơn.
Gia đình Giản Hoa Sơn rất tốt, liên tiếp sinh được một con gái và ba con trai, trong mắt mọi người, bọn họ thực sự đỉnh môn lập hộ.
Đều có bốn người con nhưng nhà Giản Hoa Sơn có ba con trai, điều này khiến nhà Giản Hoa Lâm càng thêm xấu hổ, bà cụ Giản cũng không thích Trương Thúy Hà nên chỉ gặp nhau vào những ngày lễ tết.
Không phải bọn họ không nghĩ đến việc nuôi một đứa con trai, nhưng mấy năm trước có nạn đói, mọi người không đủ ăn nên không thể nuôi thêm một đứa trẻ, hơn nữa gia đình có miếng ăn thì ai mà giao con trai của mình cho nhà khác chứ?Nếu có con rể tới nhà thì sẽ khác, Trương Thúy Hạ càng nghĩ càng thấy vui.
Giản Hoa Lâm cười đắc ý, cắn một miếng bánh bao sau đó lớn tiếng nói:“Chắc chắn rồi, tôi đã bàn với Hồng Cường.
Hồng Cường không tệ, là một người cao lớn cường tráng, sức lực không nhỏ, sau này nhà chúng ta sẽ có một lao động chính khỏe mạnh.
”Hiện tại Giản gia chỉ có một người lao động chính là Giản Hoa Lâm, là việc có thể kiếm được mười điểm công tác, Trương Thúy Hạ thì có thể kiếm bảy tám điểm.
Hai cô con gái một ngày cũng kiếm được sáu điểm công, quả thật không hơn những nhà khác, cuối năm điểm công ít thì đồ ăn sẽ ít.
Giản Hân không ngờ rằng sau khi cô kết hôn không lâu, em út cũng sẽ kết hôn.
May mắn thay cô vẫn còn ở nhà, biết được em rể là một