----Giang Yến thấy sự tình càng ngày càng không thể cứu vãn, cũng luống cuống, con mình làm sao lại đột nhiên ồn ào nói như vậy.
Nhưng Hà lão tam ghét nhất người khác nói mình là kẻ ngốc, nhất là mẹ ruột chưa bao giờ nói mình như vậy, cậu ta cố gắng giải thích.
"Mẹ, con nói! nói là thật, mẹ cùng, mẹ cùng ba không phải là để cho! để cho anh cả ngủ với cô dâu của anh hai sinh con à?"Hà lão tam lắp bắp nói, nhưng rốt cục vẫn để cho người ở đây nghe rõ ràng.
Giản Chí Bằng nghe đến đó làm sao còn không hiểu? Ông ta trầm giọng mở miệng.
"Vì sao không để cho anh hai cậu tự mình sinh con?"Bởi vì anh hai không thể ngủ với phụ nữ!"Hà Quân Sinh nghe em trai nói ra bí mật của mình, hai mắt nháy mắt đỏ bừng.
"Em nói bừa cái gì!!"Anh ta tát vào mặt em mình một cái.
Hà Quân Sinh từ trước đến nay luôn thương nhất đứa em trai đầu óc không được bình thường này, bấy giờ lại bởi vì mất mặt đầu óc choáng váng, trực tiếp tát Hà Quân Hoa khiến cậu ta oa oa kêu loạn.
"Anh hai, anh hai, anh tại sao lại đánh em! Ôi ôi ôi! Đau!"Hà Quân Hoa vô cùng uất ức, không biết mình phạm sai lầm gì.
"Mẹ, anh hai đánh con! Không phải mẹ nói với ba, anh hai không ngủ với vợ được sao, sao anh ấy lại đánh con chứ!"Càng nói càng nhiều, càng nói càng sai.
Giản Lộ uất ức nhìn đại đội trưởng cùng Giản Chí Bằng và Trần Hồng Quyên.
"Đại đội trưởng, bọn họ lại là có ý nghĩ này!Giản Lộ điềm đạm đáng yêu, hốc mắt phiếm hồng, nói không muốn sống nữa, dù là ai cũng phải thương tiếc ba phần, càng khỏi nói đến Trần Hồng Quyên luôn luôn không muốn thấy các cô gái chịu đối xử tệ bạc, bà cũng không nghĩ đến có thể có chuyện xấu xa như vậy.
"Hà gia, tâm tư các người sao có thể ác độc như vậy! Một cô gái tốt đẹp, mấy người lại tính toán người ta như vậy?!"Giản Hoa Lâm, ông muốn cho con gái ruột của mình tìm loại nhà chồng này?"Ngụy Hưng Đức cũng nghe không nổi, sao ông ta có thể giày vò con mình như vậy!Bởi vì chuyện hôm nay trong nhà Giản gia quá mức chấn động, tiếng gió