Lúc này Tô Tình đang nằm trong phòng nghỉ, mặt ngây ngốc nhìn lên trần nhà.Cô.
.
.
Cô cũng không biết, mình đang chỉ là ngủ một giấc mà thôi, cô cho rằng đây chỉ là một giấc mộng, sao cô lại xuyên vào tiểu thuyết mà mình vừa xem?Đang hoài nghi mình đã xuyên vào tiểu thuyết, cô dành cả một buổi sáng suy nghĩ, quả nhiên đã xuyên thật rồi.Tối hôm qua cô nhớ mình đã thức đêm xem tiểu thuyết, cuối cùng bị tác giả làm cho tức giận, vì vậy đã để lại rất nhiều bình luận mang tính công kích tác giả vì đã đối xử bất công với nam phụ Vệ Thế Quốc.Cuộc sống nam phụ Vệ Thế Quốc thực sự trải qua rất thảm.Gia cảnh nhà anh không tốt, tổ tiên xuất thân trước kia là địa chủ, vì ban đầu làm ra chuyện xấu không ít nên mọi người xung quanh đều biết.Bên này họ sống coi như an ổn, không hề bị đồn thổi bên ngoài ảnh hưởng, cứ thế trải qua cuộc sống tốt đẹp của mình là được.Tuy rằng gia thế nhà Vệ Thế Quốc không còn vì bị xếp vào diện phú nông, nhưng nói chung cũng không còn quá nhiều khắt khe, dù sao cả nhà cũng chỉ có ba người là anh, chị cả và em gái út của anh.Những tài sản khác trước kia sớm đã quyên tặng cho bên ngoài.Cũng bởi vì như vậy mà ba người bọn họ có thể bình an lớn lên, một chút nguy hiểm cũng không có, thậm chí trong nhà còn có một tiểu viện cho họ ở lại, hiện tại chính là nơi Tô Tình đang ở , không phải là nhà gạch phổ biến hiện đại mà lại là nhà mái ngói.Cho dù là như vậy, Vệ Thế Quốc cũng sống không nhẹ nhàng, bởi vì anh đều làm những công việc vất vả nhất của đội, thời điểm canh tác thì không bao giờ nghỉ, chờ đến mùa thu hoạch rồi lại đến vụ mùa sau, anh còn được chọn đi tu sửa đập nước.Bởi vậy, anh làm việc giỏi mà chưa từng oán giận ai cả, cho nên mới bình thường sống qua ngày, không cùng địa chủ nơi khác qua lại, nếu không kết cục phải nói là thật sự thê lương.Tuy vậy Vệ Thế Quốc cũng chỉ bình an cho đến khi nữ phụ Tô Tình xuất hiện.Thật là một người đàn bà ác độc , Tô Tình nhớ tới khi đọc đến nữ phụ thì là một biểu cảm nghiến răng nghiến lợi.Mới nghĩ đến đó, bên ngoài liền vang lên âm thanh."Ai vậy?" Tô Tình vừa hoàn hồn, lập tức liền nói vọng ra."Là tôi." Bên ngoài liền vang lên tiếng nói trầm thấp của Vệ Thế Quốc."Đã tan làm rồi sao?" Tô Tình sửng sốt một chút, lúc này mới kịp phản ứng, hình như cô đã nằm cả một buổi sáng, cái gì cũng chưa làm.Bên ngoài Vệ Thế Quốc cũng không trông cậy vào Tô Tình, tối qua xảy ra sự việc khiến anh sáng nay đều đứng ngồi không yên, không biết nên làm thế nào để đối mặt với người phụ nữ này.Đêm qua anh cũng không biết đến tận cùng là vì sao anh xúc động.Nhưng anh cũng không còn trẻ, năm nay đã 24, trong thôn đa số đàn ông mười tám tuổi đã kết hôn, còn rất ít người vượt qua 20, nhưng là như anh 24 còn chưa kết hôn thì trong thôn thật sự rất ít.Nguyên nhân