Cha mẹ chồng của hai người và chú ba từng khắc khẩu với nhau, bởi vì hai người già thiên vị thật sự, nhà hai người lúc chia gia sản cũng không dễ dàng nhưng mà hai chị em dâu lại có quan hệ rất tốt, ngược lại mối quan hệ với nhà thứ ba vô cùng kém.
Tô Tình vừa làm việc vừa nói chuyện phiếm cùng hai người, hôm nay Vương Mạt Lỵ, Trần Song Song, Vương Tiểu Cúc bị phân chia đến chỗ khác, không ở cùng một chỗ.
“Hiện tại người trong thôn đều đang khen em, nói em hiểu chuyện, biết kiếm điểm công rồi.
” Vợ Cương Tử cười nói.
Tô Tình trong lòng nói thầm đây là người xấu biến tốt, làm được mấy ngày đã khen cô, cô cũng không dám nhận, hiện tại cô chỉ là làm một chút mà thôi, chờ lúc sau xem cô có làm hay không.
Nhưng mà ở trong thôn vẫn phải để ý thanh danh mới được nên bèn lên tiếng nói: “Sau này bụng lớn muốn kiếm cũng kiếm không được, đến lúc đó có con, ăn uống vệ sinh, sao có thể không tranh thủ hiện tại kiếm nhiều chút điểm công chứ? Em còn đang lo lắng đây này.
” Cô đang nói chuyện nhưng tốc độ nhổ cỏ cũng rất nhanh chứ không dừng lại, chỗ được cô nhổ xong đều sạch sẽ không có một ngọn cỏ, không phải chỉ làm cho có lệ.
Vợ Cương Tử cũng vừa nhổ cỏ vừa nói: “Lo lắng cái gì chứ?”“Đúng vậy, theo Thế Quốc thì cái gì em cũng không cần phải lo lắng, cậu ấy sẽ không để em đói bụng.
” Mẹ Hắc Thán cũng nói.
“Thế Quốc không có trưởng bối đỡ đần.
” Tô Tình nói: “Chị cả anh ấy đã lấy chồng, em gái cũng đã gả đi, còn gả đến nơi rất xa, đến lúc em sinh con ai hỗ trợ em chăm sóc đây? Nếu em trông con thì em cũng không có cách nào đi kiếm điểm công, đến lúc đó kinh tế gia đình đều đè nặng lên vai Thế Quốc, gánh nặng này lớn đến mức nào cơ chứ?”Không thể không nói ở thời đại này, trong nhà chỉ có một cây độc đinh nói thật sẽ bị ghét bỏ, đặc biệt là khi cha mẹ không còn, trong nhà chỉ có một người là anh, khi gặp phải chuyện gì căn bản là không ai giúp đỡ, mà thời đại này người nhiều sức mạnh lớn, đơn đả độc đấu không ăn thua.
“Vậy thì có gì đâu? Hai ta mang thai không kém nhau bao nhiêu tháng, đến lúc đó luân phiên chăm sóc làm việc không phải là được sao?” Mẹ Hắc Thán an ủi nói.
“Chị dâu đã sắp bốn tháng, em mới một tháng thôi, kém tới ba tháng lận.
” Tô Tình cười nói.
“Có chút đáng tiếc nhỉ, nếu Hắc Thán là con gái thì mấy chuyện này sẽ không cần phải lo lắng, chuyện gì cũng có thể hỗ trợ, nhưng em xem bây giờ, cả ngày chỉ nhớ đến việc đi đào tổ chim hay đi ra sông nghịch nước thôi.
” Mẹ Hắc Thán nói.
Vợ Cương Tử lại nói: “May khi đó Hắc Thán