“Chó không đổi được bản tính ăn phân, ai biết anh có hay không nhân lúc tôi không chú ý đến nhà cô ta cởi quần.
”“Tốt tốt tốt, phòng ở kia phân cho nhà họ Chu còn không được sao? Cho cho cho, ngày mai liền cấp, được rồi chứ?”Triệu Mỹ Lan gân cổ lên hướng ra ngoài kêu: “Tú Cầm, Tú Phương, cơm chiều xong rồi, mau trở về ăn cơm chiều.
”Vào lúc ban đêm, Tô Đào lôi kéo Tiểu Hoa Tiểu Thảo cùng cô ngủ ở trong đông phòng, hai nha đầu cực kỳ hưng phấn.
Phía bên ngoài cửa sổ nho nhỏ, ánh trăng sáng trưng mà chiếu, bên ngoài một mảnh im ắng.
Tiểu Hoa túm chăn, nhỏ giọng nói: “Tiểu Thảo, em xem, thời điểm chị xoay người, giường này sẽ không kêu.
”“Ừ, phòng này còn không lọt gió, em hy vọng anh trai mỗi ngày đều ở bên ngoài đào sông đó?”Tiểu Hoa nghiêm trang nói: “Em không thể như vậy, anh trai ở bên ngoài rất vất vả, em không thể vì để mình vui sướng dựa trên thống khổ của người khác.
”Tiểu Thảo thè lưỡi: “Em nói chơi thôi.
”Tô Đào nghe xong mũi đều cay cay.
Ngày hôm sau là ngày trời đầy mây, trong lòng Tô Đào cũng thấp thỏm, sợ Triệu Mỹ Lan làm không xong việc kia, dù sao đội trưởng kia là người rất ích kỷ.
Không nghĩ tới, sáng sớm, Triệu Mỹ Lan đầy mặt vui mừng mà tìm tới cửa, vừa thấy mặt cô ấy, Tô Đào liền biết, sự tình đã thành công, Triệu Mỹ Lan từ hôm nay trở