----An Tĩnh Nguyên rất ghét người khác nói về thành phần gia cảnh này nọ với mình, ấy vậy mà người phụ nữ này cứ bày đặt nói là muốn tốt cho Chi Nghiên mà năm lần bảy lượt chọc vào đúng chỗ ngứa của anh, không những thế, cái giọng điệu còn rất ngả ngớn tự cho là đúng, cái kiểu này đúng là đang thách thức anh bóp cổ cho mà.
Nhưng cả đời anh cũng chưa từng đối xử với đàn bà con gái như vậy, đương nhiên sẽ không thực sự động tay động chân với phụ nữ, vì thế sau khi nói hết câu của mình, anh đã nhanh chóng buông tay ra, sau đó quay người rời đi.
Nhưng cũng không thể không thừa nhận rằng những lời nói kia đã in sâu trong lòng người đàn ông.
Kỳ thi tuyển sinh đại học năm ngoái đúng là có rất nhiều người đăng ký thi lại, nhưng điều kiện xét tuyển lại làm rất nghiêm ngặt vụ chính trị, những nhà có gia cảnh như bọn họ đều bị trực tiếp cho rớt.
Cũng vì chuyện này mà cả một buổi tối An Tĩnh Nguyên chẳng họp hành gì cả, bộ dạng lơ đễnh không chú ý.
Nhưng mấy cuộc họp kiểu này cũng không phải bàn họp chuyện gì to tát, cũng đi lại mấy chuyện phân bổ cày cấy vụ xuân thôi, và chuyện đó chắc chắn An gia bọn họ không có tư cách để lên tiếng ở đây.
Mấy người cứ thể nói ngang nói dọc trong khoảng hai tiếng.
Đợi đến khi anh kết thúc cuộc họp rồi về đến nhà thì phòng ngủ của Cố Chi Nghiên đã sớm tắt đèn rồi.
An Tĩnh Nguyên nhìn cánh cửa đen kịt của căn phòng trước mặt, bỗng không nhịn được nở nụ cười, xem ra hôm nay cô phải đi bộ mấy tiếng đồng hồ nên khá là mệt mỏi, mới hơn chín giờ đã tắt đèn đi ngủ rồi.
Anh cứ thế đứng ngoài cửa đắn đo suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng đành phải thầm nuốt xuống những lời anh muốn hỏi cô về chuyện thi đại học.
Bởi vì bây giờ hai người họ đã kết hôn rồi, nó chính là một sự thật bất di bất dịch, không thể thay đổi được nữa, vì vậy nếu đến lúc đó cô thật sự muốn thi tuyển sinh đại học hoặc thi đỗ hay gì đi chăng nữa thì cứ tới lúc đó rồi tính.
Mà cùng lúc đó, chỉ cách có một bức tường, Cố Chi Nghiên đang nằm trên giường và ngủ một cách ngon lành, hoàn toàn không biết rằng chỉ một câu nói bông đùa của bản thân với Ngô Ngọc Như thôi mà khiến đáy lòng của người đàn ông như dậy lên hàng ngàn cơn sóng cuồn cuộn.
Lúc cô ngủ dậy cũng là sáng ngày hôm sau rồi.
Trời quang trong vắt, nhìn mặt trời thì chắc đã sắp mười giờ rồi, cô