Bầu không khí bỗng nhiên trở nên vô cùng căng thẳng.Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng nói của Dương Phán: "Cha, em ba, hai người đang làm gì vậy? ”Ba người đồng thời nhìn ra ngoài cửa, thấy Dương Chiêu Đệ và Dương Phán đang đi về với nhau.Dương Quân Tô chào hỏi: "Chị cả, chị hai, mọi người đã về rồi đấy à?"Từ sau khi Dương Quân Tô rời đi, tâm trạng của Dương Chiêu Đệ vẫn luôn thấp thỏm không yên, cô ấy luôn có dự cảm trong nhà sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng cô ấy cũng không yên lòng được nên chỉ có thể đi nhờ đồng nghiệp độc thân giúp mình trông con trong chốc lát, còn mình thì vội vàng chạy về đây.
Quả nhiên vừa về đến nhà, cô ấy đã nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này.Dương Phán và Dương Chiêu Đệ vội vàng đi tới khuyên giải, Diệp Hương Vân cũng đau khổ cố gắng khuyên nhủ bọn họ.Nhưng vô ích, Dương Lợi Dân đã quen với việc làm bạo quân ở nhà, từ trước tới nay ông ta là người nói một thì không ai dám nói hai.
Nhất là hôm nay ông ta lại bị người ngoài chế nhạo và châm chọc nhiều như thế, nhưng người khởi xướng Dương Quân Tô lại chưa bao giờ chịu cúi đầu xin lỗi, còn dám cãi lại lời ông ta.
Sao mà ông ta có thể nuốt được cục tức này đây?Dương Lợi Dân càng nghĩ càng tức giận, trong ngực ông ta như có đám lửa lớn bốc lên.
Ông ta cầm bình rượu lên làm bộ như muốn đập vào đầu Dương Quân Tô.Dương Phán sợ tới mức thét lên một tiếng rất chói tai, Dương Chiêu Đệ và Diệp Hương Vân cũng sợ tới mức luống cuống tay chân.Dương Quân Tô bình tĩnh xoay người đi vào phòng bếp, Dương Lợi Dân nghĩ rằng cô định đi trốn đi thì lảo đảo đứng dậy đuổi theo.Khi ông ta đuổi đến tận cửa phòng bếp thì chỉ thấy Dương Quân Tô đang cầm một con dao phay sáng bóng quay trở về.Dương Quân Tô giơ dao phay lên nhắm ngay vào trán của Dương Lợi Dân.
Hồi còn trẻ Dương Lợi Dân còn cao hơn một mét bảy, bây giờ tuổi tác cũng đã lớn nên bị thấp lại mấy cm, nhìn qua thì cũng không cao hơn Dương Quân Tô là mấy.
Hơn nữa ông ta thích khom lưng, không thể đứng thẳng nên trông cũng không bằng Dương Quân Tô cao ráo, khí thế cũng cao ngạo.Dương Quân Tô nhìn Dương Lợi Dân từ trên cao xuống, bình tĩnh hỏi: "Cha, cha thật sự xác