Nhóm Dịch: Tuyết Lạc Sơn TrangCố gắng nhịn cảm giác khó chịu, vội vàng tắm rửa thêm vài lần, Đồng Nhan cũng không dám tiếp tục tắm nữa.
Đến khi cô bước ra khỏi phòng tắm, người phụ nữ canh cửa lại len lén liếc cô vài lần, nhìn cô ra khỏi nhà tắm mới thu hồi ánh mắt tò mò.
Cảm nhận được không khí trong lành bên ngoài, Đồng Nhan cảm thấy cuối cùng mình cũng sống lại!"Sao cậu lại ở đây?"Âm thanh trầm thấp, gợi cảm, điểm mấu chốt nhất là nghe quen quen, Đồng Nhan nghe thấy, sợ tới mức khóe môi hơi nhếch lên rồi dừng lại ở đó, đầu óc trống rỗng…Dưới ánh mặt trời, tóc cô còn vương giọt nước, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì khí nóng vừa rồi, trong đôi mắt xinh đẹp ngập nước ngoại trừ sự khiếp sợ còn xen lẫn một tia chột dạ.
"Thẩm điểm trưởng, anh cũng tới tắm à?"Nam nhân trước mắt mặc một chiếc áo sơ mi màu lam nhạt, dáng người cao ngất lộ ra khí chất càng thêm bất phàm.
Lúc này, may mắn nhất đối với cô là, trước khi đi ra từ nhà tắm đã mặc áo sơ mi dài tay, bộ dáng nữ tính đã sớm bị che khuất kín mít.
Ngoại trừ tóc còn ướt, cũng không có sự khác biệt giữa nào với người bình thường.
Thẩm Thiệu Khanh cũng hơi thích sạch sẽ, mỗi lần vào huyện đều đến nhà tắm tắm rửa một lần, có thể đụng phải Đồng Nhan ở chỗ này, anh ta cũng rất bất ngờ: "Ừm, cậu như vậy là tắm xong rồi hả?”Thấy trong đôi mắt ướt sũng kia hiện lên vẻ kinh hoảng, anh ta khẽ nhíu mày.
"Thẩm điểm trưởng, tôi còn có việc phải làm, chúng ta gặp lại lúc ba giờ.
" Đồng Nhan cũng không muốn ở lại đây lâu, phía sau nhà tắm không chỉ có một người biết cô là nữ nhi, lỡ như bại lộ thân phận thì xem như cô hoàn toàn xong rồi.
"Ừm, được.
"Trầm Thiệu Khanh vừa mới dứt lời, cô đã vội vàng phất tay tạm biệt anh, mãi cho đến khi bước nhanh ra xa mới dám vỗ ngực nói rõ một câu: "Thật nguy hiểm!"Khó khăn