Mà bên này, Lục Thiệu Huy đã ngồi xuống bên cạnh Diệp Bảo Châu, Diệp Phong Thu thấy hai người ngồi lại cảm thấy có hơi xứng đôi, chẳng qua vẫn là nói chuyện quan trọng hơn, vì thế mới nhìn Lục Thiệu Huy và hỏi:“Trước đây cũng chưa nghe Bảo Châu nhắc qua về cậu, hai người quen nhau từ khi nào, đã bên nhau bao lâu rồi?”Trên đường Lục Thiệu Huy đã nghe Diệp Bảo Châu nói về tình hình mỗi một người trong nhà họ Diệp, cũng biết đại khái tối nay bọn họ sẽ đối diện với chuyện gì, bọn họ bên nhau là chuyện ngoài ý muốn hiển nhiên không thể nói ra được rồi: “Từ khi Bảo Châu vào xưởng bọn cháu đã quen nhau, kết đối tượng cũng được vài tháng rồi ạ.
”Về phần mấy tháng thì bọn họ tự động bổ não đi.
Diệp Phong Thu gật đầu với vẻ đăm chiêu: “Vậy hai đứa dự định khi nào kết hôn?”Lục Thiệu Huy liếc mắt nhìn Diệp Bảo Châu, rất nhanh đã đáp lời ông ta:“Hôm nay tới là dự định hỏi ý của chú và thím, nếu hai người không có ý kiến, trở về cháu sẽ bàn bạc với người nhà, sau đó lại chọn ngày lành tới cử hành hôn lễ với Bảo Châu.
”Hoàng Quế Mỹ nghe được lời này trong lòng lại cười, vừa đi tới vừa hỏi:“Đồng chí Diệp, hôm nay cậu qua đây, người nhà có biết không?”Diệp Bảo Châu nhìn thấy vẻ cười như không cười bên khóe miệng của cô ta, trong lòng đảo trắng mắt, Hoàng Quế Mỹ này đại khái vẫn không tin, đang nghẹn một bụng ý xấu chứ gì?Lục Thiệu Huy nâng mắt nhìn cô ta, biết quan hệ giữa Diệp Bảo Châu và cô ta không tốt, nụ cười bên khóe miệng thu lại ba phần.
Cả ngày hôm nay đều đang bận, chẳng qua lúc buổi trưa đi mua đồ anh vẫn bớt thời gian rảnh gọi điện đến cục bưu chính nói lại tình hình với mẹ anh, sau khi mẹ anh biết suýt chút nữa chạy ra khỏi cục bưu chính đến xưởng để tra khảo anh, chỉ ngại vì không có thời gian, cuối cùng mới đành thôi, rốt cuộc vẫn thêm một câu: Cây vạn tuế nghìn năm nhà họ Lục cuối cùng cũng nở hoa rồi!Lục Thiệu Huy lập tức cảm giác bị bà ấy mắng, nghĩ đến đây, anh lại vô thức nở nụ cười, ngẩng đầu: “Đương nhiên là biết, sao chị dâu lại hỏi như vậy?”Thấy anh do dự lâu như vậy mới đáp, trong lòng Hoàng Quế Mỹ lại càng khẳng định suy nghĩ vừa rồi của mình hơn, cô ta vừa cười vừa ngồi xuống:“Nếu đã như vậy, vậy cậu chắc hẳn cũng biết tình hình nhà chúng tôi rồi chứ, Bảo Châu là con gái út nhà họ Diệp chúng tôi, bình thường cha