Lấy Diệp Thư Hoa so sánh với đội trưởng Diệp, hiển nhiên đã đánh giá cô cao hơn bình thường, miệng Diệp Thư Hoa cũng không phải quá chặt, đơn giản là cô không nghe hiểu ám chỉ của mọi người.Có điều hiểu lầm tốt đẹp cứ để nó tiếp tục giữ vững đi.Đã không có các bác gái nhiều chuyện chặn đường, Diệp Thư Hoa rất thuận lợi đi tới nhà của thanh niên trí thức.Ký túc xá của hai nhóm thanh niên trí thức ở đại đội Song Cương trước đây là trường học, nơi này cũng là địa phương tốt, mấy căn phòng học, cũng xa xỉ lát sàn xi măng, đủ để nhìn ra trước đây đại đội Song Cương rất coi trọng trường học.
Sau đó toàn quốc bùng nổ nghỉ học quy mô lớn, ký túc xá tốt như vậy cũng không còn công dụng.Đội trưởng Diệp làm việc chú ý, đương nhiên không nỡ dùng để làm nhà kho chà đạp nó, vừa vặn rất nhiều thanh niên trí thức xuống đây cần nơi ở, bèn để bọn họ ở nơi này, cứ như vậy thanh niên trí thức không cần phải vào nhà đội viên chen chúc, đội viên vui vẻ, thanh niên trí thức cũng ở hài lòng.Bây giờ trong này có hai mươi, ba mươi thanh niên trí thức ở, xem như là ký túc xá nhỏ.Diệp Thư Hoa mới vừa tới gần ký túc xá thanh niên trí thức, đã gặp mục tiêu Tống Thanh Huy của mình đứng một mình ở bên ngoài.Vận may của cô vẫn khá tốt thật, Diệp Thư Hoa lập tức lộ ra nụ cười vui vẻ chào hỏi: "Đồng chí Tống Thanh Huy, chào anh."Tống Thanh Huy nghe thấy âm thanh nên ngẩng đầu lên, sững sờ, không nghĩ tới cô gái khiến tất cả mọi người cảm thấy có hiềm nghi có hứng thú với một người bạn của bọn họ sẽ xuất hiện ở ký túc xá của thanh niên trí thức, còn tươi cười xán lạn như thế, chỉ lo người khác không biết tâm tư của cô, thật là có hơi… Quá thẳng thắn.Cô gái nhiệt tình chủ động không hề sai, vấn đề là Lý Kế Hồng cũng không phải người dễ trêu, cô ta đến tham gia đội sản xuất ở nông thôn đã ba năm, gần như coi Thẩm Tư Mặc là vật sở hữu của cô ta.
Cô gái đã từng có hứng thú với Thẩm Tư Mặc còn đang trong quá trình nảy sinh tình cảm đã bị cô ta chửi đến mức bỏ chạy.Cô gái trước mắt này cũng không phải may mắn gì, mà bởi vì đội trưởng Diệp, lần trước Lý Kế Hồng mới không ầm ĩ, nếu để Lý Kế Hồng gặp cô "đánh tới cửa", vậy lần này có lẽ không thể yên ổn rồi.Tống Thanh Huy hơi động não, cũng cảm thấy nhức đầu, trên mặt vẫn thân thiện khách sáo trả lời: "Chào cô, đồng chí… Diệp."Có lòng muốn tránh hiềm nghi, thế nhưng nghĩ đến đội trưởng Diệp cũng