Quả nhiên vào đúng 11 giờ 50 phút, đủ loại xe tải nối đuôi nhau vào nhà kho.Chờ đến khi mọi người đưa hết tất cả đồ vào khi hàng, lúc này Thẩm Thính Hồng mới thanh toán nốt số tiền còn lại.
Nhìn mọi người đã đi hết, Thẩm Thính Hồng mới cho tất cả đồ vật vào không gian theo từng danh mục.Những đồ vật cần giữ tươi thì cho vào phòng, những đồ không cần giữ tươi thì cứ để ở bên ngoài.
Còn những con động vật nhỏ cứ cho nó vào hàng rào.Sau đó Thẩm Thính Hồng phát hiện bọn động vật này vào không gian xong rất nghe lời.
Chỉ cần cô ngăn chúng chạy lung thì chúng sẽ ngoan ngoãn lại như vậy thì không phải lo lắng việc bọn chúng sẽ đạp nát những chồi non rau củ mới nhú ra trong sân nhà.Khoá cửa của kho hàng, Thẩm Thính Hồng đi đến một quán mì để ăn tạm vài thứ gì đó, sau đó nhớ đến thời gian trong căn phòng sẽ ngưng đọng.
Ủa, vậy tại sao mình lại không mua đồ ăn chín cất vào trong đó.Chính vì thế, vào buổi chiều Thẩm Thính Hồng đi đến các cửa hàng mà bình thường mình rất thích.
Đặt số lượng lớn đồ ăn chín chẳng hạn như: bánh bao hấp hay các loại đồ ăn Trung Quốc khác.Cô lấy lý do đặt đồ ăn cho công nhân, người khác cũng không nghĩ nhiều.
Dù sao loại chuyện này cũng không cần miệt mài tìm hiểu chỉ cần bản thân có tiền là đủ rồi.Sau đó Thẩm Thính Hồng đi tới chợ đầu mối để mua rất nhiều đồ ăn vặt, đồ uống mà bình thường cô rất thích ăn.
Còn có cả đồ dùng sinh hoạt hằng ngày, cho dù là kem đánh răng, bàn chải đánh răng, sữa tắm những thứ dùng để tắm rửa hằng ngày và cả băng vệ sinh thần kỳ, Thẩm Thính Hồng không buông tha