Điều này khiến hai vợ chồng Thẩm Đại Cường rất sợ hãi, hai ông bà gấp đến mức chảy nước mắt ròng ròng.Thật ra lúc này ý thức của Thẩm Thính Hồng vẫn còn minh mẫn nhưng cô cũng chẳng có cách nào để mở mắt cả.
Cũng không có cách nào để nói chuyện, chỉ có thể lẳng lặng nằm im ở đó để tiếp thu kiến thức của nguyên chủ.Cô đã thật sự xuyên không rồi, cô xuyên đến một nơi có cuộc sống tương tự như những thập niên khoảng từ1960-1970 ở kiếp trước vậy.
Ở đây chính sách giống với niên đại trước nơi thế giới ban đầu của cô một cách ngạc nhiên nhưng mà những người lãnh đạo lại không giống nhau.Mà đúng là hồn cô xuyên đến người một cô gái có cùng tên cùng họ với mình, cô gái này thật sự là một bảo bối trong tay ba mẹ ở niên đại phổ biến tư tưởng trọng nam khinh nữ.Nguyên nhân được cưng chiều như vậy là do vị mẹ của nguyên chủ - Lưu Nguyệt chịu ảnh hưởng nặng nề bởi bà ngoại của nguyên chủ, cảm thấy con trai lớn lên phải bỏ tiền cưới vợ về, cưới vợ xong thì quên mẹ.
Chính là một đứa chỉ biết đòi tiền, chỉ có con gái mới là tri kỷ.Sau khi lớn lên, con gái còn giúp đỡ gia đình mẹ đẻ.
Không giống như con trai, chính là một tên đòi nợ.
Mấu chốt là bà ngoại của nguyên chủ chỉ có một đứa con gái là Lưu Nguyệt, trước đó còn có ba người con trai nên có thể tưởng tượng Lưu Nguyệt lớn lên ở hoàn cảnh sống như nào.
Bây giờ Lưu Nguyệt trở về nhà mẹ đẻ cũng là người có tiếng nói nhất.Cũng nhờ vậy mà Lưu Nguyệt hoàn toàn kế thừa loại suy nghĩ kỳ lạ này của bà ngoại nguyên chủ, thuận tiện còn đồng hoá luôn cả Thẩm Đại Cường.
Để nói thì Thẩm Thính Hồng cảm thấy kịch bản này rất hay.Còn về lý do tại sao cô lại xuyên qua đây là bởi vì chị họ cả của nguyên chủ - Thẩm Bích