Hứa Thải Liên tràn đầy tức giận đi về nhà, vừa vào cửa đã nhìn thấy mẹ cô ta nháy mắt với cô ta, cha cô ta ngồi trên băng ghế nghiêm túc ho một tiếng, "Nghe dân làng nói, buổi trưa nhìn thấy con lại giúp Trần Sinh khiêng đồ đạc về nhà? Làm sao cha lại sinh ra một đứa con gái không biết xấu hổ như con, Trần Sinh đã kết hôn rồi, con còn chạy về phía nó.
Nếu không phải cha con trước mặt là bí thư thôn nên không ai dám đắc tội, tin đồn của con đã sớm truyền lên trời.
Người trong thôn ngoài miệng không dám nói, trong lòng bọn họ có thể đã sáng tỏ, khuôn mặt già nua của cha cũng sẽ bị con vứt hết.”Hứa Thải Liên ở bên ngoài chịu tức giận nên nghe thế bắt đầu phun trào:"Tình huống này cha còn không hiểu sao? Nếu không phải mấy ngày anh Sinh bị ép cưới dâu, cha và mẹ trói con vào trong phòng, cho dù con khóc vang trời đoạt đất thế nào cũng không chịu mở cửa, anh Sinh có thể cưới con nhóc thối kia à? Con từ nhỏ đã rất vui vẻ đi theo lưng anh Sinh, cha mẹ lại nhất định muốn ghét bỏ sự nghèo khó của nhà anh ấy, con nguyện ý đi theo anh ấy sống khổ sở, cha mẹ lại không nghe theo lời con.
Con đi đến bước này ngày hôm nay đều là do ba mẹ ép buộc.
Ba mẹ không cho con gả cho anh Sinh, người đàn ông khác con cũng hoàn toàn chướng mắt.
Ba mẹ muốn bức chết con thì con ra ngoài tìm một cây lớn thắt cổ, nếu cha mẹ còn muốn con còn hơi thở, thì đừng để ý việc của con.”Hứa Thải Liên nói gần như đang gầm thét, bí thư thôn Hứa tức giận từ trên băng ghế đứng thẳng lên, giơ tay lên muốn cho Hứa Thải Liên một cái tát, thắt lưng Hứa Thải Liên thẳng tắp, trong mắt đều là quật cường bất khuất, mẹ cô ta nghiêng người ngăn cản:"Lão Hứa, ông đừng ra tay nữa, ông không nghe nó nói không muốn sống sao, ông muốn bức chết nó à.
Muốn trách thì trách tôi, thân thể yếu ớt, không sinh được con trai, chúng ta chỉ có độc nhất một đứa con là Thải Liên, nếu nó đi tìm chết, ông bảo tôi sống như thế nào?”Bí thư Hứa tức giận tới tay cũng có hơi run rẩy, Hứa Thải Liên dậm chân trở lại phòng mình ‘ba’ một tiếng đóng cửa lại.Hứa bí thư lấy tay vuốt đầu mình, nhấc chân đá băng ghế bên cạnh ra ngoài:"Đánh cũng không cho đánh, thứ mất mặt này, thật sự là muốn làm tôi tức chết, tôi không giáo huấn nó, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện, tôi cho rằng Trần Sinh kết hôn, việc này cứ như vậy mà trôi qua, không nghĩ tới nghiệt chủng này còn chưa từ bỏ ý định, cuộc sống này, không có cách nào sống nổi nữa."Hứa Thải Liên ở trong phòng mình