Thời điểm Lý Thanh Thúy chưa thay lòng, đội trưởng Lý đã chăm sóc anh rất tốt, lại còn muốn sắp xếp trường học cho anh, sắp xếp việc cắt cỏ cho anh.
Rất sợ anh chịu khổ, mệt mỏi.Bây giờ thì tốt rồi, đội trưởng Lý đã thay lòng, anh bị ném vào làm những công việc mệt mỏi và hôi hám này.
Dù mệt nhưng anh vẫn nghĩ đến việc cô ấy chăm sóc anh, không muốn cô ấy bị lừa.
Không ngờ thực tế bây giờ đội Trưởng Lý lại như vậy!Anh bịt mũi, cảm thấy rất tức giận.
Xúc một xẻng phân heo cho vào sọt, mang tới cây mận để đổ.Không thể đầu hàng, cho dù anh phải làm công việc này cả đời, cũng không thể nào ăn cơm nhà họ Lý.Một ông lão đi đến bên cạnh, lặng lẽ nhặt phân heo.Thẩm Gia Thụ liếc nhìn ông ta,càng muốn khóc hơn.Anh đã từng xem TV, những người cử xuống chuồng bò và chuồng heo đều là những ông chủ lớn, nhưng đội ngũ sản xuất của anh thì khác, đây là bác sĩ Phương, vì tuyên truyền phong kiến mê tín, cho người dân uống nước bùa để chữa bệnh làm người bệnh nôn mửa tiêu chảy, sau khi bị tố cáo ông ta được đưa đến đây để giáo dục.Còn những người khác, họ cũng là những thành phần không tốt trong tổ sản xuất này.
Dù sao cũng không có ai để nương tựa.Mùi hôi thúi của chuồng heo làm tan bớt mùi cá buổi trưa.Đây không phải là khoảng thời gian mệt mỏi nhất đối với anh, nhưng chắc chắn là khoảng thời gian tồi tệ nhất.Thấy xung quanh ít người hơn, anh cầm xẻng đặt xuống, tìm một nơi để nghỉ ngơi.
Dù sao, tệ nhất là anh sẽ bị mắng khi quay lại mà thôi.
Vẫn còn một ít thức ăn ở nhà, anh tình nguyện ăn ít một chút, cũng phải bớt làm một chút.Anh tìm một cái cây lớn phía sau chuồng heo, dựa vào gốc cây ngồi xuống, thoải mái thở dài.
Anh ngủ thiếp đi lúc nào không biết, trong giấc ngủ mơ mơ màng màng, dường như anh nghe thấy