Vương Tiểu Mai tức giận giống như một con ếch xanh, đôi mắt trừng đến sắp lồi ra ngoài, ngực phập phồng, đừng nhìn người vóc dáng nhỏ, nhưng ngực thực sự rất lớn, Lâm Ngọc Trúc nhìn mà nước miếng chảy ròng ròng.
Cái này làm cho Lâm Ngọc Trúc có chút khó hiểu, sao nàng ta lại tức giận như vậy.
"Ta còn chưa nổi giận đâu, sao ngươi lại giận như vậy." Nghĩ sao liền hỏi vậy.
"Ngươi biết cái gì, hôm nay Lý thẩm dám làm vậy với ngươi, ngày mai những người khác đều sẽ học theo." Nói xong dường như nhớ lại chuyện cũ, giận dữ nói: "Năm ta mới tới, mấy người già đó đều tính kế, phải làm không công cho bọn họ không ít việc."
Nghe lời này, Lâm Ngọc Trúc có chút đồng tình, vỗ vỗ vai Vương Tiểu Mai nói: "Cũng không thể nói như vậy, Lý thẩm hôm nay có khi vẫn sẽ quay lại dọn xong lúa mạch trong ruộng đấy." Nghĩ nghĩ, vẫn là không nhịn được lại hỏi: "Lúc trước ngươi bị bắt nạt như thế nào nha?"
Thẳng thắn mà nói, vai phụ như Vương Tiểu Mai dễ xúc động chỉ số thông minh thường thường, còn chuyên môn tìm ngược với vai chính, đều là khi nào cốt truyện yêu cầu mới ra nhảy nhót một vòng đi.
Lâm Ngọc Trúc không nhớ nhiều cốt truyện liên quan đến Vương Tiểu Mai, nói cách khác, trong cốt truyện Vương Tiểu Mai căn bản không có bao nhiêu suất diễn, nàng rất tò mò, Vương Tiểu Mai đã từng bị chà đạp như thế nào.
Nhàn tới nhàm chán, không bằng nói ra mọi người cùng vui vẻ.
Vương Tiểu Mai bĩu môi, thấy Lâm Ngọc Trúc thế nào cũng không giống sẽ an ủi nàng, đối với lời nói phía trước của nàng ấy lại có chút hoài nghi, "Thật sao? Lý thẩm sẽ quay lại dọn lúa mạch? Mọi người đã về hết, lúc này lại quay lại làm cái gì?" Trời tối dễ dọn lúa hơn à!
Lâm Ngọc Trúc nhún nhún vai, "Khó mà nói."
"Chậc..." Vương Tiểu Mai cảm thấy là Lâm Ngọc Trúc giữ thể diện, không thừa nhận bản thân bị bắt nạt.
Lâm Ngọc Trúc lại rất tò mò trước đây Vương Tiểu Mai bị bắt nạt như thế nào, nhưng mặc kệ hỏi thế nào người ta cũng không nói, có chút đáng tiếc, bát quái tốt như vậy lại không được nghe, thật khó chịu.
Nếu không phải đã đói bụng, Lâm Ngọc Trúc thật muốn ngủ một giấc, thật sự là quá mệt mỏi.
Nàng từ cửa hàng hệ thống mua túi tương đậu nành, lại đi vườn rau hái hai quả cà tím.
Hiện giờ cùng Vương Tiểu Mai quan hệ tốt, đi vườn rau hái rau dưa cũng thuận tay hơn một chút.
Không phải là nàng chiếm lợi, hàng ngày hái xong, cuối tháng kết sổ, cũng chỉ là chuyện mấy hào tiền.
Hai ngày này làm việc mệt, trong bụng muốn có chút dầu, Lâm Ngọc Trúc chuẩn bị làm cà tím sốt tương.
Cà tím rửa sạch thái miếng, cho lượng dầu vừa đủ vào nồi, đem cà tím đã thái cho vào nồi xào lên, chỉ chốc lát đã dậy mùi thơm.
Chờ xào gần được, đổ tương đậu nành đã pha vào, đậy vung lại đun nhỏ lửa.
Mùi tương thơm nồng tràn ngập toàn bộ phòng, nếu có thể cho thêm ít thịt lợn băm vào, món này sẽ càng ngon hơn.
Nói đến thịt lợn, lợn trong không gian đã khá lớn, Lâm Ngọc Trúc chuẩn bị qua mấy ngày bận rộn này, liền giết lợn ăn thịt.
Trong đầu đã vẽ ra không ít món ăn, càng nghĩ bụng càng thêm đói...
Từ lúc có nhà tranh, món chính Lâm Ngọc Trúc hầu như đều nấu ở trong không gian.
Nàng còn mua nồi cơm điện để nấu cơm, bởi vì nàng phát hiện nấu cơm mùi cũng rất thơm, bên này vừa nấu cơm, cách vách liền giống như mũi chó chạy sang nhìn.
Nghĩ dùng niêu nấu cơm rất bất tiện, nàng dứt khoát mua nồi cơm điện, về sau việc nấu cơm này tất cả đều làm trong không gian.
Thể nghiệm cảm giác nhanh chóng tiện lợi, Lâm Ngọc Trúc đã không thể vãn hồi, lại mua thêm không ít đồ điện.
Nàng còn mua nồi hấp, về sau hấp bánh màn thầu bánh bột ngô bánh bao linh tinh cũng làm ở trong không gian, nàng cũng không tin, còn có thể có người cố ý tới nhìn chằm chằm nàng nấu cơm!
Chờ cà tím sốt tương nấu xong, cơm trong không gian cũng chín, nàng để người máy nhỏ giúp nàng xới cơm đặt trên bàn, nàng chỉ cần lấy ra là được.
Trừ việc không có thịt, bữa cơm này đúng là mỹ vị, làm việc cả ngày, ăn cái gì