"Tôi đi trước đây.
Ngày mai tôi sẽ sang đây.
Tối nay cho dù là ai đến em cũng không được mở cửa cho bọn họ.
Ngày mai tôi sẽ sửa sang lại nhà của em một chút."Dạ Tử Hiên lo lắng liếc nhìn Lữ Nhã Hạm, nhưng anh chắc chắn không thể ở lại được.Trước hết quan hệ của hai người vẫn chưa xác định, hơn nữa nếu anh nghỉ ngơi ở đây không về nhà lại là một vấn đề lớn nữa.Vốn quan hệ của anh và gia đình đã có chút kỳ lạ, nếu hôm nay không về nhà thì ba mẹ anh sẽ tìm tới cửa, như vậy người chịu thiệt chắc chắn sẽ là cô bé này.Anh không muốn thấy cô chịu ấm ức."Nếu anh có việc thì không cần phải sang đây.
Tôi có thể tự làm được mà."Lữ Nhã Hạm nghe thấy lời nói của Dạ Tử Hiên thì nhỏ giọng nói.Đối với Dạ Tử Hiên, tâm trạng của Lữ Nhã Hạm có chút phức tạp.Cô thích cảm giác ấm áp, khiến cô tin tưởng này nhưng giữa bọn họ lại không có quan hệ gì.
Bản thân cô không muốn kết hôn nên cô không muốn khiến Dạ Tử Hiên khó xử."Ngày mai tôi sẽ đến, em lo cho em đi."Dạ Tử Hiên nói xong thì xoay người đi ra ngoài, sau khi anh về còn có một trận quyết liệt phải đánh.Anh cũng không biết cơn bão tố nào đang chờ đợi anh, nhưng nếu đã gặp được cô gái khiến anh động lòng, anh nhất quyết sẽ không buông tay."Ừm."Lữ Nhã Hạm nhìn thấy sự kiên nhẫn và không vui trong mắt Dạ Tử Hiên, cô nhắm mắt lại gật đầu.Quả thực, cô cũng không biết phải đối xử với người đã có ơn cứu mạng mình như thế nào?Cô muốn yên lặng tự hỏi về quan hệ của hai người, cô không tin trên đời này có bữa cơm miễn phí.Cuộc đời bi thảm ở kiếp trước nói cho cô biết, cô muốn sống cuộc sống như thế nào thì phải chuẩn bị thật tốt.
Ban đầu cô mang tâm tư lợi dụng người đàn ông này, nhưng hiện tại cô cảm thấy có chút bất an."Tôi đi trước, em nhớ cẩn thận đấy!"Dạ Tử Hiên nói xong thì xoay người đi ra ngoài.
Anh sợ bản thân còn ở đây lâu chút nữa thì sẽ không thể rời đi nổi.Không biết sao một cô gái vừa mới gặp mặt lần