"Vân Vân nghe anh, về sau ít đến nơi này."Trên đường về nhà, Trình Liên Hổ nói như vậy.Thật sự không phải anh ta thần hồn nát thần tính, hoàn toàn là bởi vì con người em gái anh ta đúng thật là có chút thiếu thông minh, chấp nhận lý lẽ một cách cứng nhắc.Nhà họ Trình bọn họ ở trong mấy thôn gần đây đều tính gia đình có mặt mũi, cha già là kế toán trong đội, mẹ già làm công tác phụ nữ trong đội.Mấu chốt là nhà bọn họ đông con, trên Trình Liên Hổ có người anh trai Trình Liên Long, bên dưới thì có hai đứa em trai sinh đôi, một đứa tên Trình Liên Uy, một đứa tên Trình Liên Vũ.Mấy người anh em đều đã kết hôn sinh con, ai cũng thể trạng cường tráng, có thể kiếm tám công điểm.
Trong nhà không thiếu lương thực, mỗi tháng còn có thể ăn thịt một lần, thật sự có thể tính là nhà giàu nhất thôn.Hơn nữa nhà bọn họ bốn đứa con trai nên đối với đứa em gái duy nhất liền bảo vệ vô cùng.Theo lý mà nói, bây giờ em gái cũng đã hai mươi hai, đám bà mai mối ở công xã cũng nên tới cửa rồi.Ha, kết quả vừa vặn ngược lại, đến nay không có một bà mối đến nhà!Vì sao chứ? Bởi vì bốn năm trước em gái coi trọng thanh niên trí thức mới tới - Lữ Nguyên, muốn chết muốn sống chỉ muốn cùng người ta ở chung một chỗ.Thanh niên trí thức này cũng thật sự không biết xấu hổ, gã không muốn đồng ý thì dứt khoát từ chối đi, vậy mà gã cứ giống như là xâu cà rốt phía trước con lừa, cứng rắn trêu ngươi, trêu đến em gái nhà anh ta tập trung tinh thần nhào ở trên người gã, hết đưa quần áo lại đưa đồ ăn, cứ như vậy đưa bốn năm.Bốn năm qua đi, toàn bộ công xã đều hiểu rõ chuyện này, đều biết được trong lòng em gái anh ta đã có người, thậm chí còn cảm thấy em gái anh ta cùng thanh niên trí thức nói chuyện yêu đương bốn năm, chỉ thiếu tới cửa một bước kết hôn.Kết liền kết đi, dù sao bây giờ thanh niên trí thức cũng trở về không được, cùng lắm thì xin một đất xây nhà, anh em bọn họ lại nắm chặt dây lưng quần hỗ trợ