Uông Mỹ Như trong khoảng thời gian này luôn cố gắng thể hiện bản thân, không nghĩ để lại ấn tượng không tốt trước cán bộ thôn cùng người dân trong thôn, liền kéo Sở Uyên sang một bên, hạ giọng nói : “Tiểu Uyển, cô vừa rồi nói như vậy là có ý gì?”“Tôi chính là cảm thấy, lời của cậu nói sẽ ảnh hưởng đến đánh giá của mọi người về thanh niên trí thức chúng ta, như vậy sẽ không tốt cho đợt xem xét trở về thành phố”.
Sở Uyển cười cười.Uông Mỹ Như thần sắc thay đổi: “Cô cũng muốn trở về thành phố?”“Ai mà không muốn đâu.” Sở Uyển nâng mắt lên, thần sắc kiên định.Thanh niên trí thức xuống nông thôn, không một ai là không nghĩ trở về thành phố.Nếu thanh niên trí thức xuống nông thôn rèn luyện vượt qua được hai năm, biểu hiện tốt, liền có thể được đề cử làm công nhân trong các xí nghiệp, chỉ là chính sách này rất nghiêm khắc, chân chính nhận được đề cử này rất rất ít.“Nhưng mà cô đã lấy chồng a !” Uông Mỹ Như hoàn toàn luống cuống.Trong nhóm thanh niên trí thức xuống thôn Ninh Ngọc này, cô ta cảm thấy, mình là người xông xáo nhất, để lại ấn tượng tốt nhất.
Hơn nữa nhà cô ta cũng đã hứa hẹn, sẽ tận lực chuẩn bị mọi thứ cho cô ta.
Nhưng hiện tại, Sở Uyển lại nói với cô ta, cũng muốn cạnh tranh danh ngạch này.Tuy rằng Sở Uyển thanh danh không tốt, nhưng bình tĩnh xem xét liền thấy, Sở Uyển làm việc trong đội không hề kéo chân mọi người, không giả bộ mềm yếu, làm việc rất cố gắng.
Hơn nữa, tuy rằng người dân trong thôn không nói lý, bêu xấu Sở Uyển, nhưng nhóm cán bộ thôn lại rất đồng tình với cảnh ngộ của Sở Uyển.
Nếu không cẩn thận, danh ngạch được trở về thành phố sẽ