Ngày mai, Cố Linh cô sẽ làm cho thanh danh của Tôn Tú Lan cùng Cố Trường Kiện vứt đi thành rác.
Cô sẽ lấy về đồ vật của mẹ, sẽ vác hành trang rời khỏi chỗ thị phi này.
Cô muốn đi đến hải đảo thần bí xa xôi kia.
Ở nơi đó, cô sẽ có một cuộc sống hoàn toàn mới.Cố Á nguyên bản không muốn viết thư xin lỗi gì hết, nhưng vì muốn thuận lợi gả cho Dư Minh Hâm, cuối cùng cô ta vẫn viết lá thư đó.
Dù sao thì đến sáng ngày mai, Cố Linh sẽ phải lăn đến hải đảo, cô ta có viết thư xin lỗi thì có thể thế nào?Cố Á nghĩ đến bộ dáng nhu nhược của Cố Linh liền nghĩ, khi Cố Linh đến hải đảo kia, chắc không đến nửa năm sẽ phải chết!Buổi tối ngày hôm nay ở Cố gia có nhiều người mất ngủ.
Trong lòng của mỗi người đều không an ổn.
Cố Trường Kiện cứ nghĩ đến cảnh con gái ông ta bị tên hỗn đản Dư Minh Hâm kia đè ở trên giường liền tức giận đến mức không ngủ được.
Ông ta muốn sáng mai, khi mà người Dư gia tới, ông ta cần phải phát tiết một p hen!Hơn nữa, ông ta cảm thấy, Cố Linh giống như có chút thay đổi, nhưng ông ta cũng không thể nói rõ được, đến tột cùng con bé thay đổi ở chỗ nào.
Nhưng ánh mắt của Cố Linh làm cho ông ta nhớ tới một người.Trước khi Dương San đi công tác Hải Nam, trong lúc vô ý, cô ấy đã nhìn thấy được trên cổ ông ta có một vệt đỏ do Tôn Tú Lan tạo ra.
Lúc ấy, Dương San không hỏi ông ta một câu gì, nhưng bộ dáng của cô ấy lại giống như cái gì cũng đã biết.
Ánh mắt lạnh băng, đạm mạc của Dương San chính là châm chọc cùng thất vọng đối với ông ta.
Mỗi lần Cố Trường Kiện nhớ lại ánh mắt đó, ông ta đều khó chịu đến cực điểm!Có thằng đàn ông