Lý Thâm đi rồi, Thẩm Y Y lập tức bỏ đậu xanh vào nấu, sau khi nước sôi được một lúc thì lại bỏ gạo vào, chờ cháo đã chín vừa vừa thì mới bỏ đường đỏ vào.
Sau đó múc ra bỏ vào trong một cái thau lớn đã đặt sẵn trên mặt nước nhằm hạ nhiệt độ.Cùng lúc đó, cô dẫn theo ba củ cải trắng nho nhỏ dọn dẹp trong ngoài căn nhà, phòng ốc, nhà chính, phòng bếp, sân nhỏ...!Đám củ cải trắng hào hứng sục sôi, xếp đồ, lau nhà, quét bụi, gần như là tranh nhau làm.Không bao lâu sau đã vệ sinh đơn giản trong nhà xong.Nhiệt độ bên ngoài chừng ba mươi độ, Thẩm Y Y và ba đứa nhỏ đều nóng đổ mồ hôi.
Sợ cảm lạnh, Thẩm Y Y vội vàng dẫn theo ba đứa nhỏ trở về thay quần áo.Cháo đậu xanh cũng hạ nhiệt xong, cô thừa dịp ba đứa nhỏ không chú ý, lén lấy từ trong không gian một ít đá nhỏ bỏ vào rồi quấy đều lên.Cô cầm chén múc một chén cho ba đứa nhỏ, bảo bọn nhỏ chạy tới uống.Khi trời nóng hầm hập ăn một chén cháo đậu xanh ngọt ngào ướp đá, đây quả thật là mỹ vị nhân gian.Ba đứa nhỏ ăn cháo, đôi mắt đều híp lại, đặc biệt là Nhị Bảo và Tiểu Bảo, ăn xong còn muốn ăn nữa.Nhưng Thẩm Y Y không cho ăn, dụ dỗ nói: "Con nít cũng không thể uống quá nhiều, nếu không sẽ bị tiêu chảy, bị tiêu chảy sẽ rất khó chịu đấy."Thẩm Y Y nhìn về phía Đại Bảo muốn nói lại thôi bên cạnh, kéo cậu bé vào phe cánh của mình: "Con nói có đúng hay không, Đại Bảo?"Đại Bảo vốn cũng muốn nói cậu bé muốn ăn nữa, nhưng bị mẹ gọi tên, cảm giác tín nhiệm bỗng sinh ra.
Tuy rằng cậu bé cũng không biết có phải là thật hay không, nhưng mẹ nói thì chắc chắn là đúng rồi.Vì vậy, nghĩa chánh từ nghiêm giáo huấn hai đứa em trai bé bỏng, nói: "Mẹ nói đúng, ăn nhiều quá sẽ tiêu chảy, không thể ăn nhiều được.
Em thấy anh cả của em đã không ăn nữa rồi không.”Vốn Nhị Bảo, Tiểu Bảo còn muốn chơi xấu, chép miệng: "Mẹ, vậy bọn con không ăn nữa.""Ngoan." Thẩm Y Y hài lòng, không phải cô không để cho bọn nó ăn, mà là bọn nó đều quá nhỏ, dù sao cũng là đồ tính