Trước kia củi trong nhà là Lý Thâm tranh thủ đi nhặt, gần đây bận rộn ngày mùa thu hoạch mà đi sớm về trễ, trong nhà đã không còn bao nhiêu củi rồi.
Tuy rằng củi trong nhà vẫn có thể đủ xài hơn mười ngày, nhưng mà sau ngày mùa thu hoạch thì rất nhanh sẽ bắt đầu mùa đông, không nhặt nhiều tí thì sẽ không đủ xài.
Đương nhiên, Lý Thâm sẽ không để mặc trong nhà mùa đông không có củi đốt, cho dù cô không đi nhặt, sau ngày mùa thu hoạch anh cũng sẽ tìm thời gian lên núi để nhặt.
Nhưng Thẩm Y Y trở về là muốn sống êm ấm với Lý Thâm, tuy rằng việc nhà nông gì gì đó cô không giúp đỡ được cái gì, nhưng mà một ít sức lực thì đương nhiên cô phải đóng góp vào.
Đương nhiên, chung quy vẫn phải dẫn theo mấy đứa nhỏ, cô chỉ ở chân núi nhặt, không dám lên núi, nếu gặp phải heo rừng hoặc là rắn thì làm sao bây giờ?May mắn chính là bây giờ từng nhà đều bận rộn cho ngày mùa thu hoạch, không có dư thời gian lên núi nhặt củi, vì vậy cho dù là chân núi thì cũng có rất nhiều củi khô.
Ba đứa nhỏ theo mẹ đi ra nhặt củi, trông cực kỳ hào hứng, rất là tích cực, chạy tới chạy lui, nhặt củi xong là ôm vào trong lòng, sau đó đặt chung một chỗ.Thẩm Y Y không bó buộc bọn nhỏ, cô vừa nhặt vừa dặn dò bọn nó: "Nhất định phải nhìn đường, đừng đến bụi cỏ nhé, cẩn thận có rắn...!Không nên đi quá xa, phải ở trong tầm mắt của mẹ...!Đại Bảo, con đừng ôm nhiều như vậy, rất nặng, cầm để bên kia trước đi… Nhị Bảo, con không cần chạy xa như thế...!Tiểu Bảo, nhớ theo sát hai anh hoặc là mẹ..."Ngay cả Tiểu Bảo cũng phải giúp đỡ, nhưng cậu bé không ôm được, bèn nhặt được một cây là chạy hì hục về chỗ chất củi, đặt xuống, lại hì hục chạy nhặt một cây, trở về...Thẩm Y Y nhìn mà cảm thấy buồn cười, cô đeo một cái sọt, củi nhặt được rồi sẽ bỏ vào trong sọt, trên thực tế là bỏ vào trong không gian.
Chờ trở về lại lặng lẽ lấy ra.Vừa lại suy nghĩ, buổi tối nên làm cho bọn họ ăn gì.Giữa trưa cô đã lấy ra năm cân thịt khô, đã làm hai ký, còn thừa lại ba cân, nhưng dù sao cũng quá mặn, cô với