Thực ra cũng không trách mẹ Lý.
Trước đây thứ tốt nhất trong nhà chính là trứng gà, thông thường đều là cho đứa cháu trai trưởng Thiết Trụ này ăn trước cho nên Thiết Trụ cũng không ầm ĩ gì.
Hôm nay cũng chỉ xuất hiện một lần thịt như thế, Lý Thiết Trụ bộc lộ bản tính của nó ngay, mẹ Lý thật sự bị Thiết Trụ làm tổn thương.
Lý Thiết Trụ là cháu trai trưởng, mẹ Lý thiên vị nó không sai, nhưng mẹ Lý không chỉ có một mình nó là cháu trai.
Chỉ cần là cháu trai, bà đều thương yêu nhất.
Cháu gái xếp sau.
Hai người lợi hại nhất trong nhà đang cãi nhau, những người khác đều không dám nói chuyện, chỉ có Lý Thiết Trụ còn chưa phân biệt rõ tình hình, gắng sức khóc.
Tưởng chỉ cần nó khóc, bà nội thương yêu nó sẽ nghĩ hết mọi cách kiếm được thịt ngon cho nó.
“Hu a a a”“Câm miệng!” Mẹ Lý quát một tiếng!Lý Thiết Trụ lập tức nghẹn lại, không kịp thở, bị sặc ho khù khụ.
Lúc này.
“Ông nội!”“Bà nội!”Nghe ra là giọng của Nhị Bảo, sắc mặt mẹ Lý dịu lại, vừa nhìn thấy Nhị Bảo bưng một bát thịt lao vào giống như viên đạn nhỏ, nhét bát vào trong tay bà nội của cậu bé: “Thịt.
”Nói xong liền muốn chạy.
Mẹ Lý nhanh tay nhanh mắt chụp lấy cậu bé: “Nhị Bảo, sao lại cho thịt nữa, con mau mang về đi!”“Mẹ!” Giang Uyển Linh đang thuận khí cho Lý Thiết Trụ, nghe vậy gọi một tiếng, bị mẹ Lý trừng một cái.
“Bà nội, đây là thịt gà rừng, là lúc chúng cháu và mẹ lên núi nhặt củi khô, mẹ nhìn thấy, nhưng là do cháu bắt.
” Nhị Bảo vừa nói tới gà rừng mình bắt liền tự hào, cảm thấy mùi thơm lan tràn trong không trung càng thơm.
Vội vã muốn về nhà ăn thịt, vùng vẫy khỏi xiềng xích của bà nội cậu bé, vừa chạy vừa nói: “Đây là mẹ bảo cháu đưa cho ông bà nội ăn, nếu cháu cầm về sẽ bị mẹ mắng.
”“Đứa nhỏ này.
” Mẹ Lý không giữ được Nhị Bảo, cũng không định trả thịt về nữa.
“Bà nội, thịt khụ khụ khụ.
” Lý Thiết Trụ vẫn còn sặc, muốn vươn tay nhận lấy thịt trên tay mẹ Lý.
Mẹ Lý lạnh mặt,