Lý Thâm khựng lại, ngẩng đầu nhìn cô, tựa như không ngờ cô sẽ tán gẫu với mình, nếu là trước đây, cô muốn đi đâu chưa từng nói với anh.
Thẩm Y Y giải thích: “Chắc đồ nhà mẹ em gửi cũng tới rồi, em phải đi lấy, hơn nữa em muốn đi kéo mấy miếng vải, may cho ba đứa con mấy bộ quần áo, và còn sắp vào đông rồi, trong nhà cũng có rất nhiều thứ phải sắm sửa.
”“Ừm.
” Lý Thâm đáp, lại cảm thấy dường như mình có chút lãnh đạm, lại nói: “Em đi đi, anh dẫn ba đứa đi làm, để chúng ở đó tự chơi.
”“Không cần.
” Thẩm Y Y nói: “Không phải bên nhà tổ sẽ có người ở nhà nấu cơm sao? Nếu là mẹ ở nhà, em nhờ mẹ trông giúp, em sẽ cố gắng về trước buổi trưa.
” Đương nhiên, nếu là Giang Ái Linh thì thôi.
Lý Thâm gật đầu.
Thẩm Y Y lại nói: “Anh có thứ gì muốn mua không? Em mua về cho anh.
”Lý Thâm lắc đầu: “Anh không có gì muốn mua.
”Thẩm Y Y biết anh lầm lì, nhưng không sao, cô sẽ tính toán xong giúp anh.
Lý Thâm vừa giải quyết xong bữa sáng, chuông dự báo đi làm đã vang lên.
Thẩm Y Y bảo anh để bát đó, lát cô sẽ rửa, lần này anh không từ chối, quay về phòng của mình.
Thẩm Y Y nhân lúc này, cầm ấm nước của anh, đến nhà bếp dùng nước sạch rửa, sau đó bỏ nước nóng đã nấu xong vào.
Thấy anh tới nhà bếp, đưa ấm nước cho anh: “Nhớ uống nhiều nước.
”Lý Thâm khựng lại, mới nhận lấy, sau đó đưa năm tờ đại đoàn kết trong tay cho cô: “Cũng mua cho em vài bộ.
”“…” Thẩm Y Y nhìn năm tờ đại đoàn kết đó, không nhận: “Sao, sao anh có nhiều tiền như vậy?”“Trước đây còn để dành một ít.
” Lý Thâm giống như không muốn nói nhiều, trực tiếp nhét tiền vào trong tay cô: “Anh phải đi làm, bữa sáng em còn chưa ăn xong, mau quay lại ăn đi.
”Nói xong, anh cầm cuốc, liềm và nước rồi đi.
Thẩm Y Y: “…” Lặng lẽ nhận lấy, trong lòng ấm áp, ừm, anh Thâm nhà cô