Phòng bếp dù sao quá nguy hiểm, Nhị Bảo cùng Tiểu Bảo lại hiếu động, lỡ như bị thương sẽ không hay, Thẩm Y Y nói xong, từ bên trong không gian lấy ra mấy viên kẹo sữa đại bạch thỏ mới dỗ chúng được.Hai đứa nhỏ đều chưa từng thấy qua kẹo đại bạch thỏ sữa, thèm thuồng chảy nước bọt ròng ròng, nghe lời cầm kẹo nhưng không có ra ngoài, chỉ đứng tại cửa nhìn xem.Thẩm Y Y cực kỳ buồn cười, quay lại nhìn thấy ánh mắt liếc trộm của Đại Bảo, tự tay lột một viên bỏ vào trong miệng của cậu bé, "Đại Bảo, há mồm nào, ăn ngon không?"“Ngon ạ!" Đại Bảo bởi vì được mẹ cho ăn nên có chút ngượng ngùng."Ngoan." Thẩm Y Y sờ đầu của cậu bé, bởi vì có Đại Bảo hỗ trợ, cô liền tính toán đi nấu đồ ăn."Mẹ?" Đại Bảo có chút do dự."Hm?""Con có thể xin thêm một viên kẹo nữa hay không?""Đương nhiên là được, mẹ thấy tay con bẩn cho nên mới không đưa cho con." Thẩm Y Y cho rằng Đại Bảo là thấy hai em trai đều được hai viên, cậu bé chỉ ăn một viên, sợ cậu bé hiểu lầm, bèn tận tình giải thích một câu.Lại cầm ra hai viên, tự tay nhét vào trong túi quần áo của cậu bé, "Nể tình Đại Bảo nhóm lửa cho mẹ, mẹ thưởng thêm cho Đại Bảo một viên, nhưng mà không thể ăn nhiều nha, với lại chút nữa chúng ta sẽ ăn cơm, bằng không sẽ sâu răng.
.
."Đại Bảo thấy mẹ hiểu lầm, vội vàng giải thích, "Không phải, mẹ, con muốn giữ lại cho cha ăn, con chưa thấy cha ăn kẹo bao giờ.
.
."Yết hầu Thẩm Y Y cứng lại, rõ ràng không muốn khóc nhưng nước mắt lại không biết cố gắng.Đại Bảo thấy cô khóc, thằng bé quýnh lên nói, "Mẹ, có phải mẹ không muốn con đưa cho cha ăn hay không, vậy con sẽ không cho, mẹ đừng khóc." Cậu bé nghe nói mẹ cũng không thích cha, ngay cả cha cũng nói mẹ không thích ông ấy.Nhị Bảo Tiểu Bảo đang ăn kẹo ở cửa, nghe xong cũng quýnh lên, vội vàng chạy vào, "Mẹ, mẹ đừng khóc!""Mẹ không có khóc, mẹ chỉ là vui mừng vì các bảo bảo của mẹ hiểu chuyện như thế.” Thẩm Y Y vội vàng lau nước mắt, lại từ trong ngực lấy ra một nắm kẹo