Sắc trời chợt bừng sáng, thời tiết nóng nực dần dần lùi đi, bên trong tứ hợp viện Hạnh Hoa của thủ đô.“Còn có thể có chuyện gì đáng sợ hơn chuyện này nữa sao?”Lâm Tiêu Đồng mới vừa tỉnh giấc đã phát hiện ra trên giường của mình có thêm một người dàn ông.Sống kiếp cún độc thân suốt hai mươi hai năm, Lâm Tiêu Đồng trợn tròn cả hai mắt.Cô đã từng nghe tới chuyện trên giường mọc ra thêm một con mèo, mọc ra thêm một cây nấm, nhưng mẹ nó chứ sao còn có thể xuất hiện cả một người đàn ông cao đến một mét tám mươi thế này. K1ch thích, quá k1ch thích, trái tim kích động của Lâm Tiêu Đồng đập thình thịch.Cô nằm ở trên giường, không dám nhúc nhích, căng thẳng đến độ lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Ván giường cứng nhắc dưới thân đã nhắc nhở cô rằng, chiếu giường này tuyệt đối không phải chiếc giường đôi rộng một mét tám ở trong khách sạn tối hôm qua cô nghỉ lại.Lâm Tiêu Đồng nằm trên giường, đôi mắt xoay tròn, miệng ngậm thật chặt quan sát hoàn cảnh bốn xung quanh.Trên người cô đang đắp một chiếc chăn in hình những bông hoa cực lớn, tường nhà treo đầy chân dung những bậc nổi tiếng, lịch treo tường in rõ con số 1975, vài chiếc cốc tráng men tùy ý đặt trên mặt bàn.“?! Mình xuyên không rồi sao?”Lâm Tiêu Đồng nhìn thẳng lên xà nhà vắt ngang qua đỉnh đầu, rốt cuộc cũng hiểu ra mình đã xuyên qua.
Hay nói theo cách khác thì cô đã xuyên từ thế kỷ 21 quay về sống ở những năm 1970.Chờ một chút, cuối cùng lúc này Lâm Tiêu Đồng đã nhớ tới người đàn ông đang nằm bên cạnh mình.
Cô lén lút quay đầu, vụng trộm nhìn về phía người “bạn giường” ấy.Là một con cún mê sắc, Lâm Tiêu Đồng ngắm mặt người nọ đầu tiên.
Mẹ nó chứ, lông mi thật dài, làn da thật đẹp, đôi môi cũng hấp