Hoàn cảnh tổng thể của đại viện làm cho Lâm Tiêu Đồng nghĩ tới một bộ phim niên đại tứ hợp viện nổi tiếng, nó diễn tả cuộc sống nóng bỏng náo nhiệt mà lại tràn ngập máu chó.
Thứ không giống chính là, hiện tại cô đã biến trở thành người sống bên trong, loại cảm giác này ngược lại khiến cô cảm thấy hơi kỳ diệu.
Lâm Tiêu Đồng ăn sáng xong đi vào mở hộp sắt nhỏ lấy chút tiền và phiếu chuẩn bị dạo tới cung tiêu xã.
Từ khi đến đây cô còn chưa tới cung tiêu xã lần nào, nhất định phải đi mở mang kiến thức.
Trên lưng đeo túi xách nhỏ màu xanh lá cây, để lại giấy nhắn cho Cao Tú Lan, cô đạp xe đạp đi ra ngoài.
Cô chỉ đi chừng mười phút đã đến cung tiêu xã.
Cung tiêu xã là một tòa nhà ba tầng.
Phía dưới tầng một bán các món hàng cần thiết cho cuộc sống, ăn uống chơi dùng, cái gì cần có đều có.
Bây giờ đang là giờ làm việc, người ở tầng một không nhiều lắm.
Nhân viên bán hàng ở các quầy hàng của cung tiêu xã tụ tập tốp năm tốp ba tán gẫu việc nhà, trên tay cũng không chịu nhàn rỗi, liên tục đan len.
Lâm Tiêu Đồng nhìn quanh một vòng, lập tức đi đến quầy bán quần áo.
Nơi đây có cả quần áo và vải vóc.
Màu sắc quần áo hơi tối, rất khó nhìn thấy màu sắc chói mắt, kiểu dáng quần áo cũng khá thoải mái đơn giản.
Ánh mắt chuyển hướng về phía vải vóc, tính ra giá trị của bộ quần áo may sẵn cao hơn giá vải vóc rất nhiều.
Tuy rằng chính cô không biết may vá, nhưng mẹ chồng Cao Tú Lan biết nha, còn là cao thủ nữa đó.
Lâm Tiêu Đồng nhìn trúng một chiếc áo khoác dạ, màu sắc là