"Đúng rồi, mọi người đã nghe chuyện chưa?Bên nhà máy thực phẩm số hai có nhà một vị lãnh đạo nọ, đính hôn với người ta rồi còn đổi vợ cơ.
Mọi người có ai hay chuyện này không vậy?""Chuyện này cô hỏi đúng người rồi, cháu dâu của dượng hai của cô thứ ba nhà tôi có nhà mẹ đẻ ở trên con đường kia.
Nghe nói, ngày đó sau khi trở về Hạ Thải Vân đã mất hết cả mặt mũi! ! ”……Bên này sau khi mua đồ xong, Lâm Tiêu Đồng như một con rồng thần vẫy đuôi đạp đến đầu ngõ, trong ngõ đều là trẻ con bốn năm tuổi đang chơi bắt giặc.
Cháu trai lớn của Trương Đại Chủy - Hổ Đầu đã nhìn thấy Lâm Tiêu Đồng đang đạp xe tới từ xa.
"Chị Đồng, chị Đồng, bà nội Cao bảo em báo với chị mau về nhà ăn cơm.
" Hổ Đầu xông tới lớn tiếng nói.
"Chị biết rồi, ai cho em gọi chị là chị Đồng đấy, tiểu quỷ này, này, cầm lấy đồ đi chia đi.
"Cô thấy Hổ Đầu lanh lợi nên đưa cho nhóc một nắm kẹo trái cây, thật ra cũng không có mấy cái.
Giấy kẹo đầy màu sắc rực rỡ, rất được trẻ con yêu thích.
Lúc trước cô từng nghe Tạ Nghệ nói, lúc họ kết hôn Hổ Đầu không có ở nhà nên hiện tại vừa vặn bổ sung quà cho cậu bé.
Quả nhiên Hổ Đầu thấy nắm kẹo đã kêu oa một tiếng, hận không thể nhảy lên cao ba thước.
"Các anh em còn không nhanh cảm ơn chị Đồng.
" Cánh tay nhỏ của Hổ Đầu vung lên, nhóm củ cải nhỏ phía sau thưa thớt lên tiếng đáp lại.
Thật sự quá xấu hổ, Lâm Tiêu