Chờ đến khi cô gái mặc váy đỏ đi rồi, Tiểu Lý mới nhận ra có điều bất ổn.
"Hả, không đúng, mình nghe anh Năng Tử nói bạn gái của Phó Chính Cương cũng làm việc trong nhà máy mà nhỉ? Lẽ nào vẫn còn một cô bạn gái khác ư?"Triệu Vân Vân tìm người hỏi đường rồi đi đến văn phòng.
"Cốc, cốc.
""Mời vào, sao lại là cô?"Phó Văn Lỗi đang ngồi trên bàn làm việc nhìn Triệu Vân Vân trước mặt mình, dáng người thướt tha, bộ váy đỏ tôn lên gương mặt thiếu nữ yêu kiều.
Triệu Vân Vân trực tiếp đến gặp cha của Phó Chính Cương, bởi vì cô ta thực sự không muốn nhìn thấy Mắt đậu xanh của con rùa đó.
"Bác Phó, hôm nay cháu tới đây để tìm bác.
"Đối diện khuôn mặt chữ Quốc phiên bản phóng đại, Triệu Vân Vân quả thực chẳng cười nổi.
Phó Văn Lỗi hắng giọng, nghiêm trang hỏi: "Đồng chí có chuyện gì sao?"Triệu Vân Vân thẳng thắn khuếch đại tiếng sấm: "Cháu muốn kết hôn với con trai bác.
"Vừa nói xong thì khuôn mặt cô ta cũng chẳng hề xấu hổ.
"Đồng chí, cô bé à, lời này không thể nói bậy được đâu?"Nghe xong câu đó, khuôn mặt chữ Quốc của Phó Văn Lỗi căng thẳng, sắc mặt đen sì.
"Chị cháu muốn từ hôn với con trai bác, vừa khéo cháu lại muốn kết hôn, bác cũng nên cân nhắc đi.
"Phó Văn Lỗi nhìn Triệu Vân Vân khó chơi trước mặt, vầng trán nổi gân xanh.
Phó Văn Lỗi biết chuyện này không dễ xử lý, nếu không khiến Triệu Vân Vân hài lòng thì có lẽ kết quả tệ nhất là cô ta sẽ chạy tới tố cáo với Uỷ Ban.
Chỉ cần Triệu Vân Vân một mực khẳng định Phó Chính Cương ép buộc cô ta thì