Cảnh Thiến cất sổ tiết kiệm, hai vợ chồng nằm lên giường ngủ một giấc.
Ánh trăng chiếu vào, cả căn phòng đều yên tĩnh!.
Ngày hôm sau, Lâm Tiêu Đồng ăn sáng xong bèn thu dọn đồ đạc trong phòng, chuẩn bị mang theo vài bộ quần áo thu đông về đại viện Hạnh Hoa.
Cô mở tủ quần áo tìm một cái túi đựng, liếc mắt nhìn sang mấy cuốn sách giáo khoa thời trung học bày trên bàn, Lâm Tiêu Đồng thấy túi vẫn chưa đầy nên tiện tay nhét sách giáo khoa vào.
Cảnh Thiến gõ cửa đi vào: "Tiêu Đồng, cháu đã thu dọn đồ đạc xong chưa?""Dì út, đã thu dọn gần xong rồi.
"Lâm Tiêu Đồng nhét chiếc áo khoác cuối cùng vào túi, ép chặt rồi giơ tay lau mồ hôi.
"Tiêu Đồng à, gần đây con gái của thím Ngưu sống dưới lầu hai sắp phải nhập ngũ, tối hôm qua dì với chú cháu đã bàn bạc rồi, bọn dì dự định sẽ tìm thím Ngưu hỏi thăm công việc đó cho cháu.
"Cảnh Thiến ngồi xuống kế bên Lâm Tiêu Đồng rồi nắm lấy tay cô nói: "Công việc là bán hàng trong cửa hàng bách hóa, việc làm này rất được đấy, cháu cảm thấy thế nào?""Nhân viên bán hàng trong cửa hàng bách hóa?"Ánh mắt Lâm Tiêu Đồng sáng ngời, vừa nghe xong đã cảm thấy đó là một nơi ăn dưa rất tốt.
"Nếu như cháu cũng đồng ý thì chúng ta đến nhà thím Ngưu hỏi thăm trước đã.
""Số tiền trước đây cha mẹ cháu gửi đủ để mua công việc này rồi.
""Cháu biết dì út thương cháu mà.
"Lâm Tiêu Đồng vùi đầu vào lòng Cảnh Thiến nũng nịu, khóe mắt thấp thoáng nước mắt.
Lâm Tiêu Đồng thực sự rất hạnh phúc! Cô có một cặp cha mẹ âm thầm yêu thương cô, tất cả mọi