Người thanh niên ở bên cũng khoảng chừng hai mươi tuổi, cao tầm một mét bảy lăm, khuôn mặt vuông trông rất chính trực, chắc hẳn là con trai út của chủ tịch Phó - Phó Chính Cương.
“Đấy chính là con trai út của phó chủ tịch công đoàn bên nhà máy thực phẩm số hai đấy.
Khuôn mặt dáng dấp đường hoàng chín chắn, chỉ mỗi tội con mắt kia hơi nhỏ, có khi còn chẳng lớn bằng hạt đậu xanh.
”Trương Đại Chủy nhìn Phó Chính Cương đang núp ở sau cửa, khoanh tay lại lên tiếng bình luận.
“Nghe nói tuần trước Phó Chính Cương này mới vừa đính hôn với con bé Tĩnh Hương, hai gia đình còn cùng ăn cơm trưa trên tầng hai tiệm cơm quốc doanh nữa.
” Vu A Phân gật gật đầu, chia sẻ tin tức tình báo mới nhất.
Chồng của Vu A Phân làm đầu bếp bên tiệm cơm quốc doanh, ít nhiều cũng nghe được chút tin tức.
“Thật hả, tôi chưa từng nghe qua chuyện này nha.
” Cao Tú Lan vừa nghe thấy tin tức mới mẻ hai mắt đã sáng bừng lên.
Lâm Tiêu Đồng đứng ở một bên say sưa nghe chuyện, còn hối hận vì sao mình không mang theo chút hạt dưa đến.
Triệu Vân Vân bị đám đông vây quanh ngừng khóc thút thít, bắt đầu màn biểu diễn của chính mình.
Action——“Chị ơi, em vừa mới từ quê lên được hai ngày, em nào có biết anh Phó đây là anh rể em chứ.
”Lời này là đang nói với Triệu Tĩnh Hương nhưng ánh mắt kia cứ một mực dính lấy Phó Chính Cương.
Lâm Tiêu Đồng hóng chuyện lâu như vậy cũng đã hiểu được đại khái sự việc.
Thật ra sự việc lần này cũng khá là máu chó, ngày hôm qua Phó Chính Cương tới gia đình nhà họ Triệu tìm Triệu Tĩnh Hương thương lượng vấn đề kết hôn, uống vài chén với cha vợ.
Bởi vì buổi tối đã quá muộn nên không thể trở về.
Phó Chính Cương uống không ít rượu nên muốn về một mình cũng khó, đành phải ở lại trong một gian phòng của gia đình họ Triệu, ngay bên