Bạch Mẫn lại nghĩ ra một chiêu, trên mặt cô ta lộ ra chút sầu khổ, giả vờ vô tình bắt chuyện với Tưởng Vân: “Cô nói xem chúng ta còn có hy vọng trở về không?”Tưởng Vân suy nghĩ một chút, lắc đầu: “Tôi thấy rất khó.”Bạch Mẫn: “...”Cô ta không cam lòng hỏi một lần nữa: “Lẽ nào cô cảm thấy kỳ thi tuyển sinh đại học cũng không thể khôi phục được sao?”Tưởng Vân trầm tư một hồi, vẫn là câu kia: “Tôi thấy rất khó.”Bạch Mẫn tức đến muốn bay màu, cô ta cả giận nói: “Cô không thể đổi câu khác hả? Nói tới nói lui chỉ có mỗi bốn chữ này, cứ như bánh xe đẩy ấy.”Tưởng Vân nói: “Tôi nghĩ, muốn khôi phục thì cần phải chậm bao nhiêu năm đây? Hơn nữa, sau khi kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, xã hội phát triển cũng không tệ.
Ít nhất… Nó còn tốt hơn những năm trước nhiều.
Mấy năm trước toàn là yêu ma quỷ quái thôi…”Bạch Mẫn: “...”Lúc này cô ta đã xác định, Tưởng Vân chắc chắn không đến từ cùng một nơi với cô ta, có lẽ Tưởng Vân chính là một dân bản địa chính thống của thời đại này!Nhưng mà, nếu là người đến từ tương lai, ai lại không biết kỳ thi tuyển sinh đại học cuối cùng có được khôi phục hay không?Ai lại không biết tầm quan trọng của việc cải cách và mở cửa?Ai sẽ không biết rằng khoa học và công nghệ chính là mạch đập của sự phát triển?Trong lòng Bạch Mẫn có chút thất vọng, nhưng cũng thở phào nhẹ nhõm.Cô ta xắn tay áo lên, đưa cổ tay cho Tưởng Vân, nói: “Tôi thấy cô là người học y, nếu cô không ngại thì có thể xem giúp tôi không? Tôi cảm giác cơ thể mình có hơi không tốt cho lắm.”Tưởng Vân theo lời, gọi mô hình y tế của nơi trú ẩn Tinh Hà, tay đặt trên cổ tay Bạch Mẫn, một hình ảnh 3D lập tức hiện ra.Sau khi đọc giới thiệu bên cạnh hình ảnh 3D, Tưởng Vân lấy kim châm ra, nói: “Không có vấn đề gì lớn cả.
Cơ thể cô hơi nghiêng về thể hàn một