Lâm Đường Đường không xem nhiều, cô bắt đầu quan sát tình huống bên ngoài WC một chút.
WC nam nữ được xây kế bên nhau, trung gian chỉ cách nhau một bức tường gạch đỏ không rắn chắc.Thậm chí lâm đường còn hoài nghi, nếu như hai bên WC trùng hợp đều có người thì người ở hai bên đều sẽ được hết những âm thanh ở bên này.Loại cảnh tượng này, quả thật làm cho người ta nổi cả da gà.
Lâm Đường Đường chà xát cánh tay, lùi bước, đi thẳng về phòng mình.“ Haizz...”Hồi tưởng những gì mình vừa nhìn qua, Lâm Đường Đường thật sự không nhịn được mà thở dài.
Cái này quả thật là đang khiêu chiến cả tâm lý lẫn s1nh lý cực hạn của cô mà!Cô sống 18 năm trên đời, chưa từng đi qua nơi nào mà dơ như vậy! Thật sự là quá đáng sợ!Nhất định phải nghĩ cách!Thực mau liền đến thời điểm ăn cơm trưa.Lý ra là hôm nay sẽ đến phiên Lâm Đường Đường cùng lưu c=xảo vân nấu cơm, nhưng Dương Hồng đã giúp Lâm Đường Đường làm.Lưu Xảo Vân nói bóng nói gió rất nhiều lần, nhưng vẫn không thể hỏi ra rốt cuộc Lâm Đường Đường đã cho Dương Hồng chỗ tốt gì, nên chỉ có thể từ bỏ.Tới thời điểm ăn cơm tối, Lâm Đường Đường vận theo quy củ, không ăn chén cơm nấu khoai tây cùng ngũ cốc không sạch vỏ kia, chỉ cầm một cái bánh bột bắp liền rời đi.Mà chén cơm kia của cô, lại lần nữa phân cho Dương Hồng.Một màn này xem như hoàn đem Thẩm Văn Ngạn buồn bực đến chết, đây chính là một chén cơm! Không phải là cháo loãng như hôm qua!Sớm biết rằng như thế thì không cùng Lâm Đường Đường trở mặt làm gì!Cho dù không cầm được đồng hồ thì ít nhất còn có thể cầm được một ít chỗ tốt cùng Lâm Đường Đường, ăn nhiều thêm được một ít cơm.Thật sự là quá mệt!Nhất định phải tìm một cơ hội để làm lành lại với Lâm Đường Đường!Đồng hồ thì cùng lắm chờ thêm một tháng.
Dù sao đến lúc đó Lâm Đường Đường đưa đồng hồ cho anh ta dùng, thì anh ta cũng sẽ không trả lại.
Có rất nhiều lý do để nói.Thẩm Văn Ngạn nghĩ đặc biệt xa, đến ăn cơm cũng thất thần, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào vị trí ngồi của Lâm Đường Đường.Giang Tiểu Nhã xem ở trong mắt, hận ở trong lòng.
Chờ sau khi ăn cơm nước xong, cô ta cùng Hà Ngọc Anh liếc nhìn nhau, hai người từng người tách ra đi vào phần ruongj mình làm.Buổi chiều làm việc mặt trời cũng đặc biệt lớn, nhưng mà làm việc thì bắt buộc phải làm.
Tất cả mọi người đều dựa vào thu hoạch trên ruộng mà sống qua ngày, công điểm mỗi ngày là chỉ tiêu cứng nhắc.Công điểm càng nhiều thì sẽ càng đổi được nhiều lương thực.
Nếu như một ngày không làm, vậy thì tương đương với rất nhiều lần không được ăn no, nghiêm trọng hơn hơn nữa còn sẽ có khả năng đói chết người.Lâm