Nhóm dịch: Bánh Bao“Chẳng lẽ lúc cậu nuôi gà, chưa từng ăn đậu?” Tương Ngọc nói xong nếm thử một miếng, đậu chín, nhưng còn chưa mềm hết, còn phải nấu thêm một lát nữa.
Vu Lỗi ngửi từng cỗ mùi hương, không ngừng đi tới đi lui trong chuồng gà.
Trên người cậu ta mang theo một cỗ mùi phân gà nồng đậm, thật sự là đủ hun người, đương nhiên, bỏng rát trên người cậu ta đã che giấu làn da trắng nõn, giống như một người biên thành chính gốc.
Thật muốn tắm rửa, Tô Tương Ngọc nói.
Có điều ở biên thành vào mùa đông, tắm rửa quả thực là vọng tưởng xa vời, trừ phi bạn không muốn sống.
Lúc ăn cơm đậu khô, Tô Tương Ngọc cố ý ăn rất chậm, hơn nữa không cho Vu Lỗi ăn.
Vu Lỗi đương nhiên tham ăn rồi, cậu ta không ngừng nuốt nước bọt.
Nhưng dù sao Tương Ngọc người ta dùng dầu hỏa và bếp lò của mình, tuy rằng cậu ta đói, khát, lại không có lý do hỏi người ta muốn một chén cơm ăn.
Đại khái trong lòng Vu Lỗi cũng có chút ý tứ muốn tố cáo cô.
Một mô hình lao động trong nông trường đột nhiên chạy đến chuồng gà để ăn vụng thức ăn gà, nói sao thì làm như này có vẻ trái ngược với phong cách bạn gái của