Nhóm dịch: Bánh BaoAnh ta có thể nói là anh ta không biết ư?Đương nhiên không thể, từ nhỏ anh ta đã nghe cha giảng dạy về nông nghiệp, về sản xuất, giảng dạy về thời tiết lớn mà lớn lên, sao có thể nói mình không biết?Quyền uy của anh ta ở nông trường, chính là vì gia thế xuất thân của anh ta, chính trực vô cùng, mà chính anh ta còn đang học đại học ở Thân Thành, anh ở nông trường chính là quyền uy.
Đương nhiên, tuy ánh mắt của anh ta bình tĩnh như vậy, nhưng lại ẩn chứa dòng nước ngầm.
Tô Tương Ngọc, người phụ nữ từng trầm mặc, im lặng, rốt cuộc cô định làm gì đây?Ánh mắt của cô sáng người, cô từng không lên đài nói chuyện, cho dù ở dưới đài cũng sẽ nói lắp, nhưng hiện tại cô đang đứng ở nơi đó, cười vỗ tay, mời anh ta lên sân khấu nói chuyện.
Cô buộc anh ta phải lên sân khấu.
Phùng Minh Tốn lập tức lạnh mặt.
“Vỗ tay cho chủ nhiệm Phùng nào.
” Trong đám người, cũng không biết là ai hô to một câu, lập tức hiện trường bùng nổ tiếng vỗ tay như sấm.
Phùng Minh Tốn đứng trên sân khấu, không ai biết trong lòng anh ta đang suy nghĩ gì.
Nhưng, sau