Nhóm dịch: Bánh Bao“Thơm quá!” Chu Tiểu Khiết thở dài nói: “Cũng không biết mì treo này ăn được bao lâu, trong nhà lúc nào lại gửi mì treo cho tôi.
”Quả thật, sau một ngày lao động, một bát mì treo lơ lửng với mấy lát bắp cải như kia, ở chỗ thanh niên trí thức chính là hưởng thụ vô thượng.
“Muốn có một quả trứng gà ăn thì tốt biết bao, tôi nói cho các cô biết, hiện tại nếu có người có thể cho tôi một quả trứng gà, thì tôi sẽ không chút do dự, lập tức gả cho anh ta.
”Dư Vi Vi khẽ nhai khoai lang luộc không có vị nói của mình.
Tương Ngọc đưa mắt nhìn vào rương của mình trong góc, cô nhớ rõ không sai, trong rương chỉ có mấy củ khoai lang thối rữa.
Vì nhận thức cao cả và suy nghĩ tích cực, cô đã tặng cho người khác một vài củ khoai lang duy nhất trong tháng giêng.
Mà chính cô, một tháng còn chưa phát lương thực, rất nhiều lúc cô đều là ăn rễ của khoai lang để sống qua ngày.
“Cậu nghe gì chưa, em gái Tô Tương Tú của cậu cũng xuống gia nhập, còn là xe buýt của nông trường tự mình đi đón cô ta.
""Chủ nhiệm Phùng vì mặt mũi của cậu mới phái xe buýt đi, thanh niên trí thức Tô, chủ nhiệm Phùng đối xử với cậu