----Chúng tôi tình cờ gặp thằng bé ở chợ, thằng bé nói mình bị đi lạc, nhưng biết đường về, nếu như mọi người biết thì xem có thể báo cho người nhà hộ chúng tôi không?"Người canh cổng vừa nhìn thì hoảng hốt, đây chẳng phải là cháu trai nhỏ nhà huyện trưởng Khúc sao, thằng bé đang đi dạo với bảo mẫu mà?Sao lại ở đây?Người canh cổng cũng là người có mắt nhìn, vội cười dáp:"Tôi biết là con nhà ai, hay là mọi người chờ tôi một lát, tôi đi tìm người thân của đứa bé nhé?"Vương Thúy Phân gật đầu đồng ý.
Đoàn Đoàn cũng chưa vội về nhà lắm, cứ muốn tô vẽ cho Cẩm Nhiên:"Chị ơi, lát nữa về nhà em sẽ đưa bánh quy cho chị ăn, đưa cả truyện tranh cho chị đọc nữa, em bảo bà nội em là thịt kho tàu cho chị cũng được luôn, thịt kho tàu bà em làm là ngon nhất đó.
"Cẩm Nhiên nghe mà cười ha ha, cứ nghe một hồi, một đứa bé biết báo đáp, đúng là đứa bé ngoan.
Thế nhưng cuối cùng Cẩm Nhiên vẫn không đồng ý:"Em nói thịt kho tàu bà nội em làm là ngon nhất là vì em chưa ăn thịt kho bà nội chị làm thôi, thịt thỏ kho bà chị làm mới gọi là ngon nhất, cho thêm khoai tây vào thì ăn ngon liếm bát luôn.
"Đoàn Đoàn trợn to hai mắt, cậu bé muốn phản bác, nhưng ông nội từng nói, chưa kiểm nghiệm thì không có quyền lên tiếng.
Cậu bé chưa được ăn thì không thể nào đánh giá được.
Vậy là Đoàn Đoàn nịnh hót nói:"Chị ơi, vậy hôm nào em sang nhà chị, chị bảo bà nội làm thịt thỏ kho cho em ăn với.
"Cẩm Nhiên vỗ ngực hào phóng đáp:"Chuyện nhỏ, em cứ sang đi, đến khi đó chị lên núi bắt thỏ cho em.
"Đoàn Đoàn vỗ tay sùng bái:"Chị, chị còn biết bắt thú nữa à, chị đúng là tuyệt quá.
"Cẩm Nhiên được khen ngợi cũng dần bị cám dỗ, đồng ý rất nhiều điều.
Đoàn Đoàn có hơi sầu não, cậu bé suy nghĩ một lát rồi đáp:"Em thì không có gì để tặng chị được cả, hay là chị à, em tặng anh trai em cho chị nhé, em nói được làm được.
"Vương Thúy Phân không nghe tiếp nổi nữa, bà ngăn cản: "Hai đứa đừng có mà khoác lác nữa được không?"Ngay khi Cẩm Nhiên và Đoàn Đoàn đang định giải thích cho mình thì cả nhà huyện trưởng đã tới, thì ra nhà họ đã biết chuyện cháu trai bị lạc, họ đang sốt ruột chia nhau đi tìm.
Một bà lão lớn tuổi với đôi mắt đỏ hoe ôm lấy Đoàn Đoàn trong lòng ba Thẩm, Đoàn Đoàn òa lên một