----Bà nội thấy vậy không vui nói:"Cháu bày mặt nặng mặt nhẹ cho ai xem đây hả, có muốn ăn cơm hay không? ”Ông nội cũng khó chịu mắng bác cả:"Mày quản con mình cho tốt đi, ngày nào cũng trưng cái mặt này ra, thật sự không giống ai, nếu gốc rễ hỏng mất thì đời này coi như xong.
”Bác cả vội vàng gật đầu vâng dạ.
Ở Thẩm gia, không ai dám cãi lời ông cụ Thẩm, ông cụ Thẩm từng ra chiến trường giết địch, cho dù xuất ngũ nhưng vào dịp tết mỗi năm đều có rất nhiều cán bộ đến thăm hỏi.
Có thể nói cả nhà dựa vào trợ cấp của ông để vượt qua mấy năm sinh hoạt khó khăn nhất.
Bác gái cũng không dám nói chuyện, còn Thẩm Diễm Hồng thì cúi gầm đầu xuống, trong mắt tràn đầy sự oán độc.
Bác hai cùng vợ sinh được ba đứa con gái, luôn cảm thấy gia đình mình luôn thấp hơn một cấp, như người trong suốt ở Thẩm gia, không có cảm giác tồn tại gì.
Bà cụ Thẩm tự nhận mình không phải loại mẹ chồng chuyện làm khó dễ con dâu nhưng trên người con dâu thứ hai luôn toát lên sự hẹp hòi nông cạn, khiến cho người nhìn cảm thấy không thoải mái lắm.
Ba cô con gái luôn được bà cụ Thẩm dạy dỗ từng chút, bà cụ sợ mấy đứa nhỏ ngoan ngoãn lại được dạy thành dáng vẻ của hèn yếu của ba mẹ mình.
Nếu vậy mà gả ra ngoài sẽ gây tai họa cho nhà người khác.
Cho nên ba cô con gái làm người rất hào sảng, đôi khi có thể giúp nhà bác hai chiếm phân nửa trọng lượng.
Tất cả mọi người đều yên lặng ăn cơm nhưng có vẻ bác gái cả vẫn không muốn yên, bèn lên tiếng.
"Con nghĩ Thẩm Thanh nhà con đi học làm mộc sắp trở về rồi, năm nay nó cũng đã mười tám tuổi, đã tới tuổi lập gia đình rồi.
Đúng lúc bên nhà mẹ đẻ con có làm mai một cô gái không tệ, phải tranh thủ sắp xếp thời gian cho hai đứa gặp mặt.
Con chỉ có một đứa con trai thôi nên phải tìm một người con dâu thật tốt.
”Bà cụ Thẩm yên lặng một hồi, cúi đầu ăn một miếng rồi đáp.
"Đến lúc đó nói sau, hiện tại yên lặng ăn cơm đi.
”Cẩm Nhiên ngoan ngoãn ăn cơm, ăn xong muốn giúp mọi người dọn bàn ăn nhưng chị cả nhà bác hai lại không nhường cho cô làm.
"Ny Ny, em đi tắm rửa ngủ rồi, chút việc này không cần em làm đâu, ngoan nào.
”Cẩm Nhiên nhìn mẹ cô một cái, mẹ cô hài lòng nhìn chị họ rồi gật gật đầu với Cẩm Nhiên.
Sắc mặt Thẩm Diễm Hồng trở nên u ám đi trở