----Cậu nói thích ăn lúc nào chứ? Chẳng lẽ về báo mộng cho chị ấy không bằng?Bà Khúc nở nụ cười trên môi sau đó gọi Cẩm Nhiên vào nhà ngồi, dù sao Đoàn Đoàn cũng chưa chắc cho cô đi nên cô chỉ đành vui vẻ đồng ý.
Vào trong nhà họ Khúc, lấy rau trong gùi sau lưng ra và nói:"Bà Khúc à, những rau củ này đều mới được hái vào sáng nay nên rất tươi ngon, và cả mấy món dưa rau ăn kèm cháu làm này nữa, bà cùng Đoàn Đoàn ăn thử xem tay nghề cháu được hay không nào.
”Bà Khúc trách nhẹ:“Cháu nói xem, cháu mang xách mấy thứ nặng này lên làm gì, rau củ cái nào cũng tươi ngon mọng nước, khoai tây thì cũng to tròn đều quả, ngốc quá đi, chứ cái nào ngon tươi nhất thì mang lên đúng không?!”Cẩm Nhiên cười lắc đầu và nói:"Không phải đâu, đất phần trăm nhà cháu năm nay thực rất được mùa, ba mẹ cháu làm việc trong huyện cũng không thường xuyên về nhà, ông bà cũng có phần rồi, còn lại nhà không dùng nên chẳng thể nào ăn hết được.
Đợi một thời gian nữa nhà cháu còn nuôi thêm gà, lúc đó có trứng rồi, cháu sẽ mang cho Đoàn Đoàn ít để ăn, đảm bảo Đoàn Đoàn sẽ cao to, lớn nhanh như thổi.
Bà Khúc thực sự hạnh phúc, vui vẻ từ tận đáy lòng, bà thực cũng không tham lam những thứ này, người ta cứu mạng cháu trai mình đã đủ báo đáp không hết rồi, thế mà nhà bà chỉ giúp tìm hai công việc cho nhà họ thôi mà con cái nhà họ lại hiểu chuyện và có lọng đến độ mang rau củ đến tận đây, tuy rằng không phải thứ đắt đỏ gì nhưng lại khiến người ta cảm thấy mát lòng mát dạ.
Nhà bà giúp tìm việc thì đã giúp rồi, nên giờ được cho rau cũng không thể mặc kệ được.
“Ny Ny à, bà xin mặt dày nhận tấm lòng của cháu, sau này không cần tặng gì nữa đâu, cháu cứ lại mà ăn!Mấy thứ này tuy đối với thôn làng cháu mà nói là vặt vãnh bình thường, nhưng ở trong huyện này, nó lại là thức ăn có tiền cũng khó mua được đó!Cẩm Nhiên không đáp lại, cô trực tiếp nói:“Cháu cũng mang một chút đồ rau dưa cháu tự làm cho ba mẹ cùng các anh rồi, cơ có thời gian cháu sẽ mang đến cho bà, ở nhà cháu thực sự ăn không hết, cháu không có lừa bà đâu.
” Cẩm Nhiên không nỡ mà tạm biệt Đoàn Đoàn, sau đó rời khỏi đại viện.
Cẩm Nhiên vừa mới đi không lâu thì ông bà cụ Khúc cũng đã về.
Bà nội Khúc đang thử