Hôm nay Chu lão Tam chọn một vị trí dựa vào cửa sổ, nhìn ra ngoài chính là đường cái, bên ngoài khách sạn trồng mấy cây hòe, còn có một cây ngô đồng, Khương Du đi vòng quanh khách sạn quốc doanh một vòng, cuối cùng tựa vào thân cây to bằng thùng nước ngô đồng, dựng thẳng lỗ tai lên.
Nơi này cách vị trí ăn cơm của mấy người Chu lão tam cũng chỉ bảy tám thước, nhưng tầm mắt bọn Chu lão tam là góc chết, cô vừa có thể nghe được ba người nói chuyện, lại không cần lo lắng bị bọn họ phát hiện.Chu lão tam gọi đồ ăn trở về, Chu Kiến Anh cười tủm tỉm hỏi: "Ba, ba hôm nay sao có tiền dẫn chúng con xuống quán?” Cô ta vẫn là lần đầu tiên tới nhà hàng quốc doanh, nơi này thật sự rất khí phái, trở về cũng đủ để cô ta khoe khoang nửa tháng.Châu Kiến Thiết lườm cô ta một cái: "Có ăn là được rồi, em quản nhiều như vậy làm gì?”Chu Kiến Anh tỏ vẻ bất mãn bĩu môi, đừng tưởng rằng cô ta ngốc, chỉ với bộ dạng bình tĩnh này của anh trai cô ta, không chừng đi theo ba cô ta tới khách sạn quốc doanh nhiều lần.
Ba cô ta đúng là thiên vị, yêu con trai nhất, nếu không phải cô ta bị thương, ba cô ta khẳng định còn sẽ không dẫn cô ta tới.Nhưng có thể là do sắp ăn một bữa cơm lớn, đầu óc Chu Kiến Anh khó có được tỉnh táo một hồi, không cùng Chu Kiến Thiết cãi nhau, mà là hỏi Chu lão tam: "Ba, đây là ba lấy tiền riêng của Phùng Tam Nương à.”Lần này cô ta thật sự tin tưởng anh trai cô nói, ba cô ta, thương nhất vẫn là hai người bọn họ.
Nhìn xem, Khương Du cũng rơi xuống nước, ba cô ta không hề đưa cô đến.Chu lão tam không định cho cô ta biết lai lịch tiền này, hàm hồ không rõ đáp một tiếng, lại nói một chuyện khác làm cho hai anh em vui vẻ: "Hôm nay các các mở bụng ăn, cha gọi thịt kho tàu, cá kho, canh đông qua xương ống, còn cả mười chiếc bánh bao thịt lớn, ba chén cơm lớn.”Nhiều đồ ăn ngon như vậy, hơn nữa tất cả đều là đồ ăn mặn, năm mới cũng không đãi ngộ này, làm cho hai anh em Chu gia vui mừng đến hỏng mất.Khuôn mặt nhỏ nhắn của Chu Kiến Anh hưng phấn đến đỏ bừng, cô ta túm lấy tay áo Chu lão tam, trong mắt tràn đầy sùng bái "Ba thật lợi hại, đối xử với chúng con thật tốt.”Trong lòng Chu Kiến Anh có bàn tính của mình, nếu cô ta dỗ dành ba cô ta vui vẻ, khi ba tới thành an uống đồ ngon, mới có thể mang theo cô ta.
Đây là thứ nhất, thứ hai, vất vả